Sự nhận ra bản thân trong bức tranh

4
(238 votes)

Trong gian phòng lớn tràn ngập ánh sáng, những bức tranh của các thí sinh treo kín bức tường. Bỗng nhiên, mẹ tôi kéo tôi chen qua đám đông để xem bức tranh của Kiều Phương đã được đóng khung, có kích thước 16x20 inch. Trong tranh, một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như toả ra một ánh sáng rất lạ. Từ cách màu sắc, tư thế ngồi của chú không chỉ thể hiện sự suy tư mà còn rất mơ mộng. Mẹ hồi hộp thì thầm vào tai tôi: - Con có nhận ra con không? Tôi giật mình. Chẳng hiểu sao tôi phải bám chặt lấy tay mẹ. Ban đầu là sự ngỡ ngàng, rồi đến sự hân hoan, sau đó là sự hoang mang. Dưới mắt em tôi, tôi hoàn hảo đến thế này ư? Tôi nhìn như thể mê mải vào dòng chữ được viết trên bức tranh: "Anh trai tôi". Vậy mà dưới mắt tôi thì... - Con đã nhận ra con chưa? - Mẹ vẫn rất hồi hộp. Tôi không trả lời mẹ vì tôi muốn khóc quá. Bởi vì nếu nói được với mẹ, tôi sẽ nói rằng: "Không phải con đâu. Đây là tâm hồn và lòng nhân hậu của em gái con đấy". Trong câu chuyện ngắn "Anh trai tôi" của Tạ Duy Anh, chúng ta được đặt vào tình huống của một cô bé nhìn vào bức tranh và nhận ra rằng nó không phải là bản thân mình. Tuy nhiên, điều quan trọng là cô bé nhận ra rằng bức tranh đó thể hiện tâm hồn và lòng nhân hậu của em gái mình. Câu chuyện này đặt ra câu hỏi về sự nhận ra bản thân và khả năng nhìn nhận mình từ một góc độ khác. Trong cuộc sống, chúng ta thường xuyên đối mặt với những tình huống khiến chúng ta phải tự đặt câu hỏi về bản thân. Chúng ta có thể nhìn vào gương và tự hỏi liệu chúng ta có phải là người mà chúng ta muốn trở thành hay không. Hoặc chúng ta có thể nhìn vào thành tựu và thất bại của mình và tự đặt câu hỏi về giá trị của chúng. Trong những lúc như vậy, chúng ta cần nhìn vào bên trong mình và tìm hiểu về những giá trị và đặc điểm độc đáo mà chúng ta mang lại. Sự nhận ra bản thân không chỉ là việc nhìn vào bên ngoài mà còn là việc nhìn vào bên trong. Đôi khi, chúng ta có thể bị mắc kẹt trong những suy nghĩ tiêu cực về bản thân và không nhìn thấy những phẩm chất tốt của mình. Tuy nhiên, khi chúng ta nhìn vào bản thân từ một góc độ khác, chúng ta có thể nhận ra rằng chúng ta có những phẩm chất đáng trân trọng và đóng góp cho thế giới xung quanh. Vì vậy, hãy nhìn vào bản thân mình từ một góc độ tích cực và nhận ra những giá trị và đặc điểm độc đáo mà chúng ta mang lại. Hãy tin tưởng vào bản thân và không ngại khám phá những khía cạnh mới của mình. Chỉ khi chúng ta nhìn thấy và chấp nhận bản thân mình, chúng ta mới có thể phát triển và trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình.