Tâm hồn trữ tình trong văn bản "Trăng" của Xuân Diệu

4
(214 votes)

Trong bài thơ "Trăng" của Xuân Diệu, tâm hồn nhân vật được mô tả qua cảm xúc sâu lắng và trữ tình. Nhân vật lặng lẽ bước trong vườn đêm, cùng người yêu, dưới ánh trăng sáng rực. Sự bâng khuâng, sợ hãi và luyến tiếc hiện rõ trong từng câu thơ, tạo nên một không gian tĩnh lặng, đầy cảm xúc. Nhân vật như một người mơ mộng, lạc giữa niềm êm đềm không bến bờ, chứng tỏ sự trìu mến và sâu lắng đối với người yêu. Điều này thể hiện qua việc nhân vật không dám nói năng chi, chỉ im lặng và cảm nhận từ xa. Tâm hồn trữ tình của nhân vật được thể hiện qua sự nhẹ nhàng, dịu dàng và yêu thương trong từng hành động, từng suy tư. Điều này khiến cho đọc giả cảm nhận được sự yêu thương và sự đau khổ trong tâm hồn nhân vật, tạo nên một bức tranh tình cảm đẹp và sâu lắng.