So sánh Incoterms 2020 với các phiên bản trước: Những thay đổi đáng chú ý

4
(277 votes)

Trong bối cảnh thương mại quốc tế ngày càng phát triển, việc hiểu rõ và áp dụng chính xác các điều kiện thương mại quốc tế (Incoterms) là vô cùng quan trọng để đảm bảo quyền lợi và trách nhiệm của các bên tham gia. Incoterms 2020, phiên bản mới nhất được ban hành bởi Phòng Thương mại Quốc tế (ICC), đã có những thay đổi đáng chú ý so với các phiên bản trước, nhằm phản ánh thực tiễn thương mại hiện đại và giảm thiểu rủi ro cho các bên. Bài viết này sẽ đi sâu phân tích những thay đổi đáng chú ý nhất giữa Incoterms 2020 và các phiên bản trước, từ đó giúp bạn hiểu rõ hơn về những điều khoản thương mại quan trọng này.

Cập nhật về chi phí vận chuyển và bảo hiểm trong CIF và CIP

Một trong những thay đổi đáng chú ý nhất trong Incoterms 2020 là việc cập nhật về chi phí bảo hiểm trong điều kiện CIF và CIP. Theo Incoterms 2010, người bán chỉ cần mua bảo hiểm tối thiểu theo điều khoản C của Institute Cargo Clauses. Tuy nhiên, Incoterms 2020 yêu cầu người bán phải mua bảo hiểm theo điều khoản A của Institute Cargo Clauses cho CIP, mang đến mức độ bảo hiểm cao hơn cho người mua. Đối với CIF, Incoterms 2020 vẫn giữ nguyên mức bảo hiểm theo điều khoản C. Sự thay đổi này nhằm phản ánh thực tế thị trường và nhu cầu bảo hiểm toàn diện hơn của người mua trong vận chuyển hàng hóa.

Phân biệt rõ ràng hơn về trách nhiệm vận chuyển trong FCA

Incoterms 2020 cũng làm rõ trách nhiệm của người bán trong việc giao hàng khi sử dụng điều kiện FCA (Free Carrier). Cụ thể, nếu việc giao hàng diễn ra tại địa điểm của người vận chuyển do người mua chỉ định, người bán có trách nhiệm bốc hàng lên phương tiện vận chuyển của người vận chuyển. Ngược lại, nếu việc giao hàng diễn ra tại địa điểm khác, người bán chỉ cần giao hàng khi hàng hóa được đặt xuống bên cạnh phương tiện vận chuyển. Sự phân biệt rõ ràng này giúp tránh những hiểu lầm và tranh chấp có thể phát sinh trong quá trình giao nhận hàng hóa.

Bổ sung quy định về vận chuyển bằng phương tiện do người bán sở hữu hoặc thuê

Một điểm mới đáng chú ý khác trong Incoterms 2020 là việc bổ sung quy định về việc người bán sử dụng phương tiện vận tải của chính mình hoặc do mình thuê trong điều kiện FCA, DAP, DPU và DDP. Trước đây, Incoterms không quy định cụ thể về vấn đề này, dẫn đến một số rủi ro và tranh chấp tiềm ẩn. Việc bổ sung quy định mới giúp làm rõ trách nhiệm của các bên trong trường hợp người bán tự vận chuyển hàng hóa, đảm bảo tính minh bạch và rõ ràng trong giao dịch.

Thay đổi tên gọi và điều chỉnh điều kiện DPU

Incoterms 2020 đã đổi tên điều kiện DAT (Delivered at Terminal) thành DPU (Delivered at Place Unloaded). Thay đổi này nhằm phản ánh chính xác hơn bản chất của điều kiện này, đó là người bán phải dỡ hàng tại địa điểm đã thỏa thuận. Bên cạnh việc đổi tên, Incoterms 2020 cũng điều chỉnh DPU để áp dụng cho cả việc giao hàng tại cảng biển và địa điểm nội địa, trong khi DAT chỉ áp dụng cho việc giao hàng tại cảng biển. Điều này giúp mở rộng phạm vi áp dụng của điều kiện DPU, phù hợp hơn với thực tiễn thương mại hiện nay.

Tóm lại, Incoterms 2020 đã mang đến những thay đổi đáng chú ý so với các phiên bản trước, nhằm phản ánh thực tiễn thương mại hiện đại và giảm thiểu rủi ro cho các bên tham gia. Việc nắm vững những thay đổi này là rất quan trọng để các doanh nghiệp có thể lựa chọn và áp dụng Incoterms một cách hiệu quả, từ đó tối ưu hóa lợi ích và giảm thiểu tranh chấp trong hoạt động xuất nhập khẩu.