Tâm hồn Nguyễn Khuyến - Sự giao hòa với thiên nhiên hay nỗi lòng tiếc nuối đất nước? ##

4
(286 votes)

Bài thơ "Bạn đến chơi nhà" của Nguyễn Khuyến là một minh chứng rõ nét cho tình bạn đẹp đẽ, chân thành. Tuy nhiên, ẩn sâu trong những câu thơ giản dị ấy, ta còn cảm nhận được một tâm hồn yêu thiên nhiên, đất nước tha thiết của nhà thơ. Có người cho rằng, Nguyễn Khuyến chỉ đơn thuần là một người yêu thiên nhiên, tìm đến cảnh vật để giải thoát khỏi những bộn bề cuộc sống. Họ dẫn chứng những câu thơ như "Đã bấy lâu nay, bác tới nhà/ Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa", "Cải chửa ra cây, cà mới nụ/ Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa" để khẳng định nhà thơ chỉ muốn tìm đến sự thanh bình, an nhiên trong thiên nhiên. Tuy nhiên, tôi lại cho rằng, ẩn sâu trong tình yêu thiên nhiên ấy là nỗi lòng tiếc nuối đất nước của Nguyễn Khuyến. "Ao sâu nước cả, khôn chài cá/ Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà" - những câu thơ này không chỉ miêu tả cảnh vườn nhà đơn sơ mà còn ẩn chứa một nỗi lòng tiếc nuối. Nhà thơ như đang tiếc nuối một thời vàng son của đất nước, khi mà cuộc sống thanh bình, no ấm, không phải lo lắng về những khó khăn, thiếu thốn. Hơn nữa, "Của biết trông nhau, bác có nghĩa/ Tôi không trách lòng trời vô tình" - câu thơ này không chỉ thể hiện sự chân thành, thấu hiểu trong tình bạn mà còn giúp ta nhìn thấy nỗi lòng tiếc nuối của nhà thơ trước sự phù du của thời gian. Nguyễn Khuyến như muốn nói rằng, dù cuộc sống có nhiều biến đổi, nhưng tình bạn chân thành vẫn luôn là điều quý giá nhất. Tóm lại, qua bài thơ "Bạn đến chơi nhà", ta cảm nhận được tâm hồn yêu thiên nhiên và nỗi lòng tiếc nuối đất nước của Nguyễn Khuyến. Nhà thơ không chỉ tìm đến cảnh vật để giải thoát khỏi những bộn bề cuộc sống mà còn muốn giữ gìn những giá trị tinh tuý của dân tộc. Sự giao hòa với thiên nhiên của Nguyễn Khuyến không phải là sự thoát ly mà là sự trở về với cội nguồn, là sự giữ gìn những giá trị văn hóa của dân tộc.