Giao cảm với thiên nhiên trong đoạn cuối bài thơ "Mùa hạ" của Xuân Quỳnh

4
(205 votes)

Trong đoạn cuối bài thơ "Mùa hạ" của Xuân Quỳnh, chúng ta có thể cảm nhận sự giao cảm mạnh mẽ giữa nhân vật và thiên nhiên. Bài viết này sẽ tìm hiểu về cách mà nhà thơ đã sử dụng ngôn ngữ và hình ảnh để thể hiện sự giao cảm này. Đầu tiên, chúng ta có thể thấy sự giao cảm qua việc nhà thơ miêu tả cảnh thiên nhiên một cách tường minh và chi tiết. Xuân Quỳnh sử dụng các từ ngữ như "nắng", "gió", "mây", "cỏ", "hoa" để tạo ra hình ảnh sống động về mùa hạ. Những hình ảnh này không chỉ mô tả vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn mang trong mình một sự sống và sự tự nhiên. Thứ hai, nhà thơ cũng sử dụng ngôn ngữ và hình ảnh để thể hiện sự giao cảm của nhân vật với thiên nhiên. Trong đoạn cuối bài thơ, nhà thơ viết: "Tôi muốn nói với cỏ, với hoa, với gió, với mây, với nắng". Những từ này cho thấy sự mong muốn của nhân vật muốn giao tiếp và chia sẻ cảm xúc với thiên nhiên xung quanh. Điều này cho thấy sự giao cảm sâu sắc và tình cảm của nhân vật đối với thiên nhiên. Cuối cùng, chúng ta cũng có thể nhận thấy sự giao cảm qua cách nhà thơ sử dụng âm điệu và nhịp điệu trong bài thơ. Xuân Quỳnh sử dụng các từ ngữ và câu chữ một cách tinh tế để tạo ra một âm điệu mượt mà và nhịp điệu nhẹ nhàng. Điều này tạo ra một cảm giác như nhân vật đang hòa mình vào âm thanh và nhịp điệu của thiên nhiên, tạo nên sự giao cảm và hòa quyện. Tổng kết, trong đoạn cuối bài thơ "Mùa hạ" của Xuân Quỳnh, chúng ta có thể cảm nhận sự giao cảm mạnh mẽ giữa nhân vật và thiên nhiên thông qua việc sử dụng ngôn ngữ, hình ảnh, âm điệu và nhịp điệu. Điều này tạo ra một cảm giác sâu sắc và tình cảm, cho thấy sự kết nối và giao tiếp giữa con người và tự nhiên.