Cảm xúc về bài thơ "Cây bàng" của Xuân Quỳnh

4
(262 votes)

Bài thơ "Cây bàng" của Xuân Quỳnh đã gợi lên trong tôi những cảm xúc sâu sắc về sự đau đớn và cô đơn. Từ những hình ảnh mùa đông rét buốt, cây bàng trụi trơ và lá cành rụng hết, tôi cảm nhận được sự tàn phá và sự chết chóc của thời gian. Tán lá xoè ra như cái ô to đang làm che cho em, nhưng ai che bàng cho bàng khỏi nắng? Bài thơ mang đến cho tôi một cảm giác như cây bàng đang trở thành biểu tượng cho sự cô đơn và bất lực. Cây bàng, một cây thân thiện và bình dị, lại trở thành nạn nhân của thời gian và môi trường. Tôi cảm nhận được sự đau đớn và tuyệt vọng của cây bàng khi không có ai che chở cho nó khỏi nắng. Điều này gợi lên trong tôi những suy nghĩ về sự bất công và sự thiếu quan tâm trong cuộc sống. Bài thơ cũng gợi lên trong tôi những suy nghĩ về sự đồng cảm và tình yêu thương. Tôi cảm nhận được sự nhân ái và lòng chia sẻ của những người xung quanh, nhưng đồng thời cũng nhận ra rằng không phải ai cũng có thể che chở cho nhau. Điều này khiến tôi nhớ về tình yêu và sự quan tâm của gia đình và bạn bè, và cũng nhận ra rằng chúng ta cần phải chăm sóc và che chở cho nhau trong cuộc sống. Tổng kết lại, bài thơ "Cây bàng" của Xuân Quỳnh đã gợi lên trong tôi những cảm xúc sâu sắc về sự đau đớn, cô đơn, tình yêu và sự quan tâm. Bài thơ đã khéo léo tạo ra một hình ảnh tượng trưng và gợi lên những suy nghĩ về cuộc sống và con người.