Tình cảm dành cho Huế qua dòng sông Hương
Dòng sông Hương, như một người tài nữ đánh đàn lúc đêm khuya, đã thể hiện tình cảm dành cho Huế qua những điệu chậm rãi và lặng lờ của nó. Khi ngang qua thành phố, dòng sông này như một nỗi lòng, chao nhẹ trên mặt nước như những vấn vương của một nỗi nhớ. Trong những đêm hội rằm tháng Bảy từ điện Hòn Chén, dòng sông Hương trôi về, qua Huế bỗng ngập ngừng như muốn đi muốn ở, như một người bạn tâm誠 vô cùng. Tác giả đã thể hiện tình cảm dành cho Huế qua những dòng sông trôi đi quá nhanh, như một người Hy Lạp tên là Hê-ra-clit đã khóc suốt đời vì những dòng sông trôi đi quá nhanh. Tác giả đã nhớ lại con sông Hương của mình, cảm nhận được điệu chậm rãi tình cảm dành riêng cho Huế qua trầm nghìn ánh hoa đặng bỏng bềnh. Dòng sông Hương đã trở thành một người tài nữ đánh đàn lúc đêm khuya, sinh ra toàn bộ nền âm nhạc cổ điển Huế trên mặt nước của dòng sông này, trong một khoang thuyền nào đó, giữa tiếng nước rơi ban đêm. Tác giả đã thất vọng khi nghe nhạc Huế giữa ban ngày, nhưng qua dòng sông Hương, họ đã tìm thấy một nỗi nhớ và tình cảm dành cho Huế. Tình cảm dành cho Huế qua dòng sông Hương là một điều vô cùng sâu sắc và đáng nhớ. Dòng sông này đã trở thành một biểu tượng của tình cảm và nỗi nhớ, mang lại cho người ta những khoảnh khắc đáng nhớ và tình cảm sâu sắc.