Xôn xao xuân tới: Sự thay đổi và những giá trị của mùa xuân

4
(135 votes)

Mùa xuân luôn là thời điểm đặc biệt trong năm, khi mọi người đón nhận sự thay đổi và hy vọng mới. Tháng chạp và tháng giêng là những tháng đầu tiên của năm, khi mọi người cùng nhau chào đón một mùa xuân mới. Những cảm xúc xôn xao trong lòng mỗi người khi mùa xuân tới đều là những trạng thái tâm lý phổ biến. Trong bài thơ "Xôn xao xuân tới" của Vũ Quần Phương, ông đã miêu tả một cách tinh tế những trạng thái tâm lý của con người khi mùa xuân đến. Tháng chạp như gốc cây khô, tháng giêng lá lộc xanh nhô giữa trời, tất cả đều tạo nên một không khí đặc biệt. Người đi ríu rít phố người, pháo như con trẻ reo rồi lại im. Tất cả những hình ảnh này đều thể hiện sự phấn khởi và sự mong đợi của con người khi mùa xuân đến. Mùa xuân không chỉ là sự thay đổi về thời tiết, mà còn là sự thay đổi về tâm trạng và tư duy của con người. Trong bài thơ, Vũ Quần Phương đã miêu tả rằng mùa xuân là thời điểm để rẽ đôi mái tóc và tìm lại tuổi thơ. Lòng như sóng giữa hai bờ, xôn xao xuân trước bây giờ lại xuân. Điều này cho thấy mùa xuân mang đến cho chúng ta cơ hội để tìm lại những giá trị quan trọng trong cuộc sống và khám phá những điều mới mẻ. Mặc dù mùa xuân mang đến sự thay đổi và hy vọng mới, nhưng vẫn có những điều không thay đổi. Mưa bụi lâm thâm, nắng nhạt, đồng ruộng trời mây, con sông chảy, bãi sông đày phù sa, tất cả đều là những hình ảnh quen thuộc trong mùa xuân. Người thì vẫn là người ta, với những tính cách riêng của mình. Chanh chua, muối mặn vẫn là thế thôi. Dù đã đi qua bao quãng đường, con người vẫn khao khát những đoạn đời chưa đi. Mùa xuân không chỉ là sự thay đổi về thời tiết và tâm trạng, mà còn là sự thay đổi về nhận thức và tư duy. Mùa xuân là thời điểm để chúng ta nhìn lại bản thân và nhận ra những giá trị quan trọng trong cuộc sống. Cây đang xuân, lá đang thì, lòng như trang giấy, viết gì hỡi em. Đây là lời nhắn nhủ của Vũ Quần Phương, cho chúng ta biết rằng mùa xuân là thời điểm để chúng ta tự viết nên những trang sử mới trong cuộc đời. Trong bài thơ "Xôn xao xuân tới",