Cảnh đẹp: Sự thật hay ảo tưởng? ##
Cảnh đẹp, hai chữ đơn giản nhưng ẩn chứa bao điều kỳ diệu. Từ những cánh đồng lúa chín vàng óng, dòng sông uốn lượn hiền hòa đến những ngọn núi hùng vĩ, biển cả bao la, mỗi cảnh đẹp đều mang một vẻ đẹp riêng, khiến con người say đắm, lưu luyến. Nhưng liệu cảnh đẹp chỉ là sự thật hay ẩn chứa một phần ảo tưởng? Nhiều người cho rằng cảnh đẹp là sự thật, là những gì mắt ta nhìn thấy, cảm nhận được. Thật vậy, khi đứng trước một khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ, ta không thể phủ nhận sự thật về vẻ đẹp của nó. Những ngọn núi cao chót vót, những dòng sông uốn lượn, những cánh rừng xanh ngát, tất cả đều là những minh chứng rõ ràng cho sự thật về cảnh đẹp. Tuy nhiên, cũng có những ý kiến cho rằng cảnh đẹp là một phần ảo tưởng. Bởi lẽ, vẻ đẹp của cảnh vật thường được tô điểm bởi những yếu tố chủ quan của con người. Mỗi người sẽ có một cách nhìn, một cảm nhận riêng về cảnh đẹp. Cùng một khung cảnh, người này có thể thấy đẹp, người kia lại thấy bình thường. Hơn nữa, vẻ đẹp của cảnh vật còn phụ thuộc vào thời gian, không gian và tâm trạng của người chiêm ngưỡng. Một buổi sáng sớm, khi sương mù giăng kín, núi rừng như được bao phủ bởi một lớp áo trắng muốt, tạo nên một khung cảnh đẹp đến nao lòng. Nhưng khi trời nắng gắt, cảnh vật lại trở nên khô cằn, thiếu sức sống. Vậy, cảnh đẹp là sự thật hay ảo tưởng? Có lẽ câu trả lời là cả hai. Cảnh đẹp là sự thật, là những gì tồn tại khách quan trong thế giới tự nhiên. Nhưng đồng thời, nó cũng là một phần ảo tưởng, được tô điểm bởi những yếu tố chủ quan của con người. Sự thật và ảo tưởng hòa quyện vào nhau, tạo nên một bức tranh đa sắc màu về cảnh đẹp. Và chính sự kết hợp đó đã khiến cảnh đẹp trở nên hấp dẫn, thu hút con người đến vậy.