Phân tích bài thơ "Chạy Tây" của Nguyễn Đinh Chiều và ý kiến về thơ

4
(196 votes)

Bài thơ "Chạy Tây" của Nguyễn Đinh Chiều là một tác phẩm nổi tiếng trong văn học Việt Nam, nó đã góp phần làm nên tên tuổi của nhà thơ này. Trong bài thơ, Nguyễn Đinh Chiều đã sử dụng những hình ảnh và từ ngữ tinh tế để thể hiện cảm xúc và suy ngẫm về cuộc sống và tình hình đất nước vào thời điểm đó. Bài thơ bắt đầu bằng câu "Tan chợ vừa nghe tiếng súng Tây", tạo ra một hình ảnh sống động về sự hỗn loạn và sợ hãi trong cuộc sống của người dân. Nguyễn Đinh Chiều sử dụng bàn cờ để tượng trưng cho cuộc sống, và việc bỏ nhà và chạy trốn được miêu tả như một nước cờ thể phút sa tay. Điều này cho thấy sự tàn phá và mất mát mà cuộc chiến mang lại. Bài thơ tiếp tục với hình ảnh của bến Nghé và đồng Nai, hai địa điểm quan trọng trong cuộc sống của người dân. Bến Nghé đã trở thành nơi tàn phá và tiền tan bọt nước, trong khi đồng Nai đã bị nhuốm màu mây do cuộc chiến. Điều này cho thấy sự tàn phá và biến đổi mà cuộc chiến đã gây ra cho đất nước. Cuối cùng, Nguyễn Đinh Chiều đặt câu hỏi "Hỏi trang dẹp loạn rày đâu vắng, Nỡ để dân đen mắc nạn này?" để thể hiện sự bất mãn và phản đối về tình hình đất nước. Ông đặt câu hỏi về trách nhiệm của chính quyền và tình trạng bất ổn mà người dân phải chịu đựng. Từ cảm nhận bài thơ "Chạy Tây" của Nguyễn Đinh Chiều, ta có thể thấy rằng ông đã sử dụng ngôn ngữ và hình ảnh một cách tinh tế để thể hiện cảm xúc và suy ngẫm về cuộc sống và tình hình đất nước. Bài thơ này không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật mà còn là một lời kêu gọi và phản ánh sự thật về cuộc sống và xã hội.