Sứ mệnh sống: Sự hiện diện của con người trong Hai đứa trẻ và Chí Phèo
Trong tác phẩm Hai đứa trẻ của Thạch Lam và Chí Phèo của Nam Cao, chúng ta thấy sự hiện diện của con người được đặt vào trung tâm câu chuyện. Nhà văn Đức W. Gớt đã từng nói rằng "Sứ mệnh của con người là sống chứ không phải tồn tại". Qua việc phân tích hai tác phẩm này, chúng ta có thể thấy rõ ý kiến này được thể hiện một cách rõ ràng và sâu sắc. Trong Hai đứa trẻ, câu chuyện xoay quanh cuộc sống của hai đứa trẻ nghèo đang sống trong hoàn cảnh khó khăn. Nhưng dù cuộc sống của họ không dễ dàng, họ vẫn tìm cách sống và tận hưởng những niềm vui nhỏ nhặt trong cuộc sống hàng ngày. Tác giả Thạch Lam đã tạo ra những nhân vật sống động và đáng yêu, cho thấy rằng sự sống và niềm vui có thể tồn tại ngay cả trong những hoàn cảnh khó khăn nhất. Nhân vật chính, cậu bé Hải và cô bé Dương, không chỉ tồn tại mà còn sống đúng nghĩa của từ "sống". Họ không chỉ tồn tại để sống qua ngày, mà họ tìm cách tận hưởng cuộc sống và tạo ra ý nghĩa cho bản thân. Tương tự, trong Chí Phèo, chúng ta được chứng kiến cuộc đời của một người đàn ông bất hạnh và bị xã hội xa lánh. Mặc dù cuộc sống của Chí Phèo không có nhiều niềm vui và thành công, anh ta vẫn tìm cách sống và tìm thấy ý nghĩa trong những hành động nhỏ nhặt. Chí Phèo không chỉ tồn tại để tồn tại, mà anh ta sống để tìm kiếm tình yêu và sự công bằng trong một thế giới bất công. Nhân vật này cho chúng ta thấy rằng sự sống không chỉ là việc tồn tại mà còn là việc tìm kiếm ý nghĩa và đấu tranh cho những giá trị đích thực. Từ hai tác phẩm này, chúng ta có thể rút ra kết luận rằng sứ mệnh của con người không chỉ là tồn tại mà còn là sống. Sự hiện diện của con người trong Hai đứa trẻ và Chí Phèo đã chứng minh rằng dù trong hoàn cảnh khó khăn và bất hạnh, chúng ta vẫn có thể tìm thấy ý nghĩa và niềm vui trong cuộc sống. Chúng ta không chỉ tồn tại để sống qua ngày, mà chúng ta sống để tận hưởng và tạo ra ý nghĩa cho bản thân và những người xung quanh.