Tâm trạng và hành động của nhân vật Mị trong đoạn trích "Vợ chồng A Phi" của Tô Hoài

4
(273 votes)

Trong đoạn trích "Vợ chồng A Phi" của Tô Hoài, nhân vật Mị được miêu tả với tâm trạng và hành động phản ánh sự hổn nguyên và số phận khó khăn của người lao động miền núi Tây Bắc. Tâm trạng của Mị được thể hiện qua việc cô không muốn đi chơi ngày Tết và ngồi một mình trong buồng. Mị nhìn ra cửa sổ mờ mờ trăng trắng và nhớ lại những kỷ niệm vui vẻ trong những đêm Tết trước đây. Mị cảm thấy trẻ trung và muốn đi chơi, nhưng vì không có lòng với nhau mà vẫn phải ở bên nhau, Mị cảm thấy buồn và nước mắt úa ra. Tâm trạng của Mị được thể hiện qua việc cô không muốn đi chơi ngày Tết và ngồi một mình trong buồng. Mị nhìn ra cửa sổ mờ mờ trăng trắng và nhớ lại những kỷ niệm vui vẻ trong những đêm Tết trước đây. Mị cảm thấy trẻ trung và muốn đi chơi, nhưng vì không có lòng với nhau mà vẫn phải ở bên nhau, Mị cảm thấy buồn và nước mắt úa ra. Hành động của Mị cũng phản ánh sự hổn nguyên và số phận khó khăn của người lao động miền núi Tây Bắc. Mị không nói gì khi A Sủ chuẩn bị đi chơi và cũng không trả lời khi A Sủ hỏi cô có muốn đi chơi không. Mị chỉ rút thêm cái áo và A Sủ nhìn thấy, sau đó A Sủ trói Mị vào cột nhà và tắt đèn đi ra khỏi buồng. Hành động này cho thấy Mị không có quyền tự do và bị kiềm chế bởi A Sủ. Mị trở thành một con cừu bị trói buộc, không thể cúi đầu hay nghiêng cổ. Từ tâm trạng và hành động của Mị, ta có thể nhận xét về số phận và vẻ đẹp tâm hồn của người lao động miền núi Tây Bắc. Mị là một người phụ nữ lao động miền núi, sống trong môi trường khắc nghiệt và đối mặt với những khó khăn trong cuộc sống. Mặc dù bị kiềm chế và không có quyền tự do, Mị vẫn giữ được vẻ đẹp tâm hồn và lòng tự trọng. Mị không chấp nhận số phận của mình mà muốn đi chơi và trẻ trung như những người khác. Tuy nhiên, Mị không thể thoát khỏi sự kiểm soát của A Sủ và phải chịu đựng số phận khó khăn. Số phận và vẻ đẹp tâm hồn của người lao động miền núi Tây Bắc được thể hiện qua nhân vật Mị trong đoạn trích. Mị là một biểu tượng cho sự kiên cường và lòng tự trọng của người lao động miền núi, dù đối mặt với những khó khăn và hạn chế trong cuộc sống.