So sánh cuộc sống của hai gia đình trong hai đoạn trích "Nhà mẹ Lê" và "Làm mẹ
Trong hai đoạn trích "Nhà mẹ Lê" của Thạch Lam và "Làm mẹ" của Nguyễn Ngọc Tư, chúng ta có thể thấy sự tương phản rõ rệt về cuộc sống của hai gia đình. Trong đoạn trích "Nhà mẹ Lê", chúng ta được biết đến cuộc sống khó khăn của gia đình bác Lê. Bác Lê là một người đàn bà nhà quê, thấp bé và chắc chắn. Bác có mười một người con và phải chật vật, khó khăn suốt ngày để kiếm sống và nuôi chừng ấy đứa con. Bác Lê phải làm mướn cho những người có ruộng trong làng từ buổi sáng tinh sương đến mùa nực, mùa rét. Tuy nhiên, những ngày có người mướn, bác được trả lương và có thể nuôi lũ con đói đợi ở nhà. Nhưng khi mùa rét đến, cánh đồng chỉ còn trơ cuống rạ và không ai mướn bác làm việc nữa. Cả nhà phải nhịn đói và những đứa con nhỏ nhất trong gia đình bị rét và đói. Trong khi đó, đoạn trích "Làm mẹ" của Nguyễn Ngọc Tư kể về cuộc sống của dì Diệu và chú Đức. Dì Diệu và chú Đức đã lấy nhau nhiều năm nhưng không có con vì việc cắt khối u buống trứng đã khiến dì không thể tự sinh con. Bởi vì niềm khao khát về đứa con, dì đã bàn với chú Đức tìm người mang thai hộ. Chị Lành gánh nước thuê vì dì không thể sinh con tự nhiên. So sánh cuộc sống của hai gia đình trong hai đoạn trích này, chúng ta có thể thấy sự tương phản rõ rệt về tình trạng kinh tế và tình cảm. Gia đình bác Lê phải chật vật, khó khăn để kiếm sống và nuôi chừng ấy đứa con trong khi đó, dì Diệu và chú Đức phải tìm người mang thai hộ để có con. Tuy nhiên, cả hai đoạn trích đều thể hiện tình yêu thương và sự hy sinh của các bậc phụ huynh dành cho con cái của mình. Bác Lê ôm ấp lấy con trong ổ rơm để ấm cho con, trong khi đó, dì Diệu và chú Đức tìm cách để có con dù trong hoàn cảnh khó khăn. Tóm lại, hai đoạn trích "Nhà mẹ Lê" và "Làm mẹ" của Thạch Lam và Nguyễn Ngọc Tư đều thể hiện tình yêu thương và sự hy sinh của các bậc phụ huynh dành cho con cái của mình. Tuy nhiên, cuộc sống của hai gia đình trong hai đoạn trích này tương phản rõ rệt về tình trạng kinh tế và tình cảm.