Quan niệm tự do trong bản hợp đồng cuối cùng

4
(147 votes)

Trong bài thơ "Bản hợp đồng cuối cùng" của nhà thơ Ta-go, chúng ta được đưa vào câu chuyện về một người đi lang thang trên con đường, tìm kiếm sự thuê mướn của người khác. Tuy nhiên, chỉ có một người duy nhất đã hiểu và đáp ứng được yêu cầu của người đi lang thang đó. Đó là cậu bé ngồi chơi với dăm vỏ ốc. Trong bản hợp đồng cuối cùng này, chúng ta thấy rằng quan niệm tự do không phải là sự thuê mướn bằng quyền lực, tiền bạc hay nụ cười. Thay vào đó, nó được thể hiện qua hai bàn tay trắng của cậu bé. Điều này cho chúng ta thấy rằng tự do không phải là sự phụ thuộc vào nguồn tài nguyên ngoại vi, mà là khả năng sáng tạo và tự lập của chính mình. Quan niệm tự do trong bản hợp đồng cuối cùng cũng được thể hiện qua việc người đi lang thang đã trở thành người tự do sau khi kí kết bản hợp đồng với cậu bé. Điều này cho thấy rằng tự do không phải là một trạng thái tĩnh, mà là một quá trình không ngừng phát triển và thay đổi. Tự do không chỉ là một mục tiêu mà chúng ta đạt được, mà còn là một hành trình mà chúng ta phải trải qua. Bản hợp đồng cuối cùng cũng đưa ra một cái nhìn tích cực về quan niệm tự do. Nó cho thấy rằng tự do không phải là một khái niệm trừu tượng, mà là một trạng thái tinh thần và cảm xúc. Tự do không chỉ là sự tự do về vật chất, mà còn là sự tự do trong tư duy và trái tim. Nó là khả năng tự do tạo ra niềm vui và ý nghĩa trong cuộc sống. Từ bản hợp đồng cuối cùng trong bài thơ, chúng ta có thể rút ra quan niệm rằng tự do không phải là sự thuê mướn bằng quyền lực, tiền bạc hay nụ cười. Tự do là khả năng sáng tạo và tự lập của chính mình, là một quá trình không ngừng phát triển và thay đổi, và là sự tự do trong tư duy và trái tim.