Trải Nghiệm Trong Ngục Tù
Trên con đường đầy cỏ hoa, tôi bất ngờ bị bắt và đưa vào ngục tù. Không gian ấy âm u, nặng nề, nhưng cũng đong đầy những câu chuyện đau lòng và hy vọng. Nhìn quanh, tôi thấy những người đồng mình, từ những kẻ tội phạm đến những người vô tội. Mỗi cá nhân mang trong mình một câu chuyện riêng, một số phận khác nhau. Nhờ góc nhìn thứ ba, tôi có cơ hội nhìn rõ hơn về tính cách của từng người. Có người lạnh lùng và tàn nhẫn, nhưng sau lớp vỏ đó là những vết thương sâu kín. Có người hiền lành và nhân từ, nhưng cũng không thiếu những bí mật đen tối. Mỗi nhân vật như một mảnh ghép của câu chuyện lớn, khiến tôi không thể rời mắt khỏi họ. Trong ngục tù, việc cho chữ trở thành niềm vui duy nhất của tôi. Mỗi chữ được viết ra đều mang theo một cảm xúc, một suy tư sâu xa. Đôi khi, những dòng chữ ấy là nguồn sáng soi đường, đưa tôi vượt qua những ngày đen tối. Và đôi khi, chúng lại là một lời nguyền, nhắc nhở tôi về những sai lầm đã qua. Cuộc sống trong ngục tù không bao giờ dễ dàng, nhưng cũng chính nó đã giúp tôi hiểu rõ hơn về bản chất con người. Dưới ánh đèn lạnh lẽo, tâm hồn họ trần trụi hơn bao giờ hết. Và từ đó, tôi nhận ra rằng, dù ở đâu, dù trong hoàn cảnh nào, con người vẫn luôn giữ lại một phần nhỏ của chính mình, không bao giờ mất đi.