Nỗi buồn da diết trong bài thơ "Khóc Dương Khuê" của Nguyễn Khuyến ##

4
(249 votes)

Bài thơ "Khóc Dương Khuê" của Nguyễn Khuyến là một lời tiễn biệt đầy xúc động dành cho người bạn thân thiết. Qua những câu thơ da diết, nhà thơ đã thể hiện trọn vẹn nỗi buồn, sự tiếc thương và lòng ngưỡng mộ đối với người bạn tài hoa bạc mệnh. Tác phẩm được viết theo thể thơ Đường luật, với bố cục chặt chẽ, gồm 8 câu thơ được chia làm hai phần. Bốn câu thơ đầu, tác giả tập trung miêu tả cảnh vật thiên nhiên u buồn, ảm đạm, như một sự đồng cảm với tâm trạng đau thương của người viết. Hình ảnh "gió lạnh" và "mưa lâm thâm" gợi lên một không khí u ám, lạnh lẽo, khiến cho tâm trạng của người đọc cũng trở nên nặng nề. Cảnh vật thiên nhiên như hòa quyện vào nỗi buồn của tác giả, tạo nên một bức tranh đầy bi thương. Bốn câu thơ cuối, Nguyễn Khuyến chuyển sang miêu tả về người bạn quá cố. Hình ảnh "Dương Khuê" hiện lên với vẻ đẹp tài hoa, "lòng son" và "tài hoa" được tác giả ca ngợi hết lời. Sự ra đi đột ngột của người bạn khiến tác giả vô cùng đau xót, "tiếc thay" và "thương thay" là những lời than thở đầy tiếc nuối. Qua bài thơ, Nguyễn Khuyến không chỉ thể hiện nỗi buồn riêng tư mà còn gửi gắm một thông điệp sâu sắc về tình bạn. Tình bạn của ông và Dương Khuê là một tình bạn đẹp, chân thành, vượt lên trên mọi vật chất và danh lợi. Sự ra đi của người bạn đã để lại một khoảng trống lớn trong tâm hồn nhà thơ, nhưng tình bạn ấy sẽ mãi được lưu giữ trong trái tim ông. "Khóc Dương Khuê" là một bài thơ hay, thể hiện tài năng và tâm hồn của Nguyễn Khuyến. Nỗi buồn da diết, sự tiếc thương và lòng ngưỡng mộ được nhà thơ thể hiện một cách chân thành, sâu sắc, khiến cho người đọc không khỏi xúc động. Bài thơ là một minh chứng cho tình bạn đẹp, một tình bạn vượt lên trên mọi thử thách của thời gian.