Giá trị thực tế và nhân đạo trong "Chuyện người con gái Nam Xương

4
(276 votes)

"Chuyện người con gái Nam Xương" là một tác phẩm văn học thu nhỏ về xã hội phong kiến Việt Nam thế kỷ XVI. Trong bức tranh hiện thực này, chúng ta có thể thấy rõ sự bất công và thực tế khắc nghiệt của chế độ xã hội phong kiến. Tác phẩm phân tích số phận bi kịch của người phụ nữ dưới chế độ phong kiến. Vũ Nương, một cô gái bình dân, được miêu tả là "thuỷ mí, nết na, tư dung tốt đẹp". Tuy nhiên, chỉ vì một lời đồn ngày mà cô phải chịu oan khuất, đau thương và nhân phẩm bị xúc phạm nặng nề. Trong cuộc sống, cô đã phải chọn cái chết để tự minh oan cho mình. Điều này chứng tỏ lòng trung thực, thuỷ chung của cô, nhưng cũng đồng nghĩa với việc cô phải trả giá quá đắt. Chế độ nam quyền phong kiến không chỉ khinh rẻ, vùi dập và chà đạp lên nhân phẩm của người phụ nữ đức hạnh, mà còn đẩy họ vào con đường cùng không lối thoát. Thái độ và hành động của Trương Sinh trong tác phẩm là sự ghen tuông mù quáng, nhưng thực chất đó là hệ quả tất yếu của chế độ nam quyền phong kiến "trọng nam, khinh nữ". Mặc dù chiến tranh phong kiến không được phân ánh trực tiếp trong tác phẩm, nhưng nó đã gây ra nhiều đau thương và bất hạnh cho con người. Mẹ mất con, vợ lìa chồng, con lìa cha - tất cả đều là hậu quả của chiến tranh phong kiến. Đây cũng là nguyên nhân dẫn đến bi kịch đau lòng của Vũ Nương. Bên cạnh giá trị thực tế, "Chuyện người con gái Nam Xương" còn mang trong mình giá trị nhân đạo. Tác giả Nguyễn Dữ đã chọn đề tài về người phụ nữ thường dân để đưa ra thông điệp về lòng yêu thương và trọng trách đối với cuộc sống và số phận của những con người bị vùi đập và chà đạp trong xã hội phong kiến. Tóm lại, "Chuyện người con gái Nam Xương" không chỉ phản ánh sự thực tế và bất công trong xã hội phong kiến, mà còn nhấn mạnh giá trị nhân đạo và trách nhiệm đối với cuộc sống của mỗi người. Tác phẩm này là một lời nhắc nhở cho chúng ta về tầm quan trọng của lòng yêu thương và sự trân trọng con người.