Phân tích giọng điệu trong bài thơ "Đi dọc lò ru" của Chu Thị Thơm

3
(188 votes)

Trong bài thơ "Đi dọc lò ru" của Chu Thị Thơm, giọng điệu được sử dụng một cách độc đáo và công phu để bộc lộ chủ thể tác giả nhà văn. Điều này phản ánh ý kiến của nhà nghiên cứu Nguyễn Đăng Điệp rằng giọng điệu trong thơ trũ tình là một hiện tượng nghệ thuật đặc biệt. Bài thơ bắt đầu bằng câu "À ơi... đi suốt cuộc đời", ngay từ đầu đã tạo ra một giọng điệu trữ tình, nhẹ nhàng và sâu lắng. Câu thơ này như một lời ru của mẹ, mang đến cho người đọc cảm giác ấm áp và an lành. Giọng điệu trong bài thơ tiếp tục được thể hiện qua việc sử dụng những từ ngữ như "nghiêng cánh võng", "hắt hiu", "lằt lay", tạo ra một âm điệu mềm mại và nhẹ nhàng. Điểm đặc biệt của giọng điệu trong bài thơ là sự kết hợp giữa những từ ngữ trữ tình và những hình ảnh thiên nhiên. Ví dụ, câu thơ "Chông chênh hạnh phúc xa vời, lằt lay số phận nhưng lời đẳng cay" tạo ra một giọng điệu đầy biểu cảm và sâu sắc. Những từ ngữ như "hạnh phúc", "số phận", "lời đẳng cay" tạo ra một sự tương phản đặc biệt, thể hiện sự phức tạp và đa chiều của cuộc sống. Ngoài ra, giọng điệu trong bài thơ còn được thể hiện qua việc sử dụng những từ ngữ mang tính biểu tượng như "mẹ gom cà thế gian này, tinh yêu hạnh phúc trao tay con cầm" và "đường gần trái ngọt con cầm trên tay". Những từ ngữ này tạo ra một giọng điệu mộc mạc và chân thực, thể hiện sự gắn kết giữa con người và thiên nhiên. Từ những phân tích trên, ta có thể thấy rằng giọng điệu trong bài thơ "Đi dọc lò ru" của Chu Thị Thơm thực sự là một hiện tượng nghệ thuật độc đáo. Giọng điệu này không chỉ tạo ra một âm điệu trữ tình và nhẹ nhàng, mà còn bộc lộ chủ thể tác giả nhà văn và thể hiện sự phức tạp và đa chiều của cuộc sống.