Yếu tố trữ tình trong "Thương nhớ mười hai" - Từ "Tự nhiên như thế..." đến "êm đềm thường nhật" ##

4
(186 votes)

Đoạn văn "Tự nhiên như thế... êm đềm thường nhật" trong "Thương nhớ mười hai" của Vũ Bằng là một minh chứng rõ nét cho yếu tố trữ tình đậm chất thơ, chất nhạc của tác phẩm. Câu văn mở đầu với "Tự nhiên như thế" như một lời khẳng định, một sự bộc lộ trực tiếp cảm xúc của tác giả. Hình ảnh "mùa thu" được miêu tả bằng những nét chấm phá tinh tế: "lá vàng rơi", "gió se se lạnh", "trời xanh cao vời vợi", "ánh nắng vàng ươm". Tất cả tạo nên một bức tranh mùa thu đẹp đẽ, thanh bình, gợi lên nỗi nhớ da diết về một thời quá khứ êm đềm. Tác giả sử dụng nhiều biện pháp tu từ như so sánh, nhân hóa, ẩn dụ để làm tăng thêm sức gợi hình, gợi cảm cho lời văn. "Mùa thu Hà Nội đẹp như một bức tranh" là một ví dụ điển hình. Hình ảnh "ánh nắng vàng ươm" được ví như "lòng người" đã thể hiện sự ấm áp, dịu dàng, chan chứa tình cảm của tác giả. Cụm từ "êm đềm thường nhật" khép lại đoạn văn như một lời khẳng định về sự bình yên, thanh thản mà tác giả cảm nhận được trong mùa thu Hà Nội. Qua những câu văn giàu chất thơ, chất nhạc, Vũ Bằng đã thể hiện một cách tinh tế, sâu sắc tình yêu quê hương, đất nước, tình yêu cuộc sống và nỗi nhớ da diết về một thời quá khứ đẹp đẽ. Đoạn văn là một minh chứng cho sức mạnh của ngôn ngữ, của cảm xúc, của tình yêu và nỗi nhớ, góp phần tạo nên giá trị nghệ thuật độc đáo cho tác phẩm "Thương nhớ mười hai".