Sự phát triển của chủ nghĩa đế quốc và các tổ chức độc quyền trong giai đoạn cuối thế kỷ XIX và đầu thế kỷ XX
Trong giai đoạn cuối thế kỷ XIX và đầu thế kỷ XX, các nước tư bản châu Âu và Mỹ đã trải qua một quá trình chuyển đổi đáng kể. Họ đã từ bỏ chính sách tự do cạnh tranh và chuyển sang giai đoạn đế quốc chủ nghĩa. Điều này gắn liền với việc mở rộng quyền lực và tầm ảnh hưởng thông qua hoạt động xâm lược thuộc địa bằng vũ lực hoặc các phương thức khác. Các nước đế quốc đã sử dụng sức mạnh quân sự là phương thức xâm lược thuộc địa chủ yếu của họ. Họ đã xâm lược và đặt ách thống trị của mình ở các khu vực khác nhau trên thế giới, bao gồm châu Á và khu vực Đông Nam Á. Ví dụ, Ấn Độ đã trở thành thuộc địa của Anh, trong khi Trung Quốc đã trở thành nước nửa thuộc địa nửa phong kiến sau khi bị các nước đế quốc xâm lược và xâu xé. Bên cạnh đó, các tổ chức độc quyền cũng đã ra đời và phát triển mạnh mẽ trong giai đoạn này. Các tổ chức độc quyền ở Pháp, Mỹ và Anh đã chiếm tỉ lệ gần như tuyệt đối trong sản xuất và đóng góp đáng kể vào sự phát triển của toàn bộ nền kinh tế thế giới. Điều này cho thấy sự chuyển đổi từ tự do cạnh tranh sang độc quyền gắn liền với sự ra đời và phát triển của các tổ chức độc quyền. Tóm lại, giai đoạn cuối thế kỷ XIX và đầu thế kỷ XX đã chứng kiến sự phát triển mạnh mẽ của chủ nghĩa đế quốc và các tổ chức độc quyền. Các nước đế quốc đã sử dụng sức mạnh quân sự để mở rộng quyền lực và ảnh hưởng, trong khi các tổ chức độc quyền đã chi phối sự phát triển của toàn bộ nền kinh tế thế giới.