Câu chuyện ngắn: Thử nhân hậu
Trong một ngày đẹp trời, cô giáo trẻ tuổi tên là Linh đang đi bộ trên con phố đông đúc của thành phố. Bỗng nhiên, cô nghe thấy một tiếng khóc lóc từ một con đường nhỏ bên cạnh. Cô chạy đến và thấy một bé gái nhỏ đang khóc lóc, tay nắm chặt lấy một chiếc giày của mẹ cô. Linh hỏi bé gái nhỏ: "Thật sao con ơi?". Bé gái nhỏ nhìn lên và nói: "Mẹ của con đã bỏ con đi, con không biết làm gì nữa!" Linh cảm thấy rất đau lòng khi nghe điều đó. Cô nghĩ về những đứa trẻ trên thế giới này, những đứa trẻ bị bỏ rơi và không có ai chăm sóc. Cô muốn làm điều gì đó để giúp đỡ những đứa trẻ đó. Từ đó, cô bắt đầu một dự án mới: "Thử thách lòng nhân hậu". Cô muốn tạo ra một chương trình giúp đỡ những đứa trẻ bị bỏ rơi và không có ai chăm sóc. Cô muốn tạo ra một môi trường an toàn và ấm cúng cho những đứa trẻ đó, nơi họ có thể học hỏi và phát triển. Cô bắt đầu tìm kiếm những nguồn tài trợ và sự hỗ trợ từ cộng đồng. Cô gặp gỡ nhiều người khác nhau, từ những người giàu có đến những người có lòng nhân hậu sâu sắc. Cô tìm kiếm những người có thể giúp đỡ và hỗ trợ cho chương trình của cô. Cuối cùng, cô thành công trong việc tạo ra một trung tâm giúp đỡ cho những đứa trẻ bị bỏ rơi. Cô và đội ngũ của cô đã tạo ra một môi trường an toàn và ấm cúng cho những đứa trẻ đó, nơi họ có thể học hỏi và phát triển. Cô cảm thấy rất hạnh phúc và tự hào khi nhìn thấy những đứa trẻ đó đang phát triển và trưởng thành. Cô biết rằng cô đã làm điều gì đó đáng khen và đã giúp đỡ những đứa trẻ đó tìm lại niềm tin và hy vọng trong cuộc sống. Cô cảm thấy rất hạnh phúc và tự hào khi nhìn thấy những đứa trẻ đó đang phát triển và trưởng thành. Cô biết rằng cô đã làm điều gì đó đáng khen và đã giúp đỡ những đứa trẻ đó tìm lại niềm tin và hy vọng trong cuộc sống.