Tác phẩm "Phương thề nguyện khói nằm trước gió" của Cao Bá Quát: Một lời kêu gào oan khuất trong lòng xã hội phong kiế
Tác phẩm "Phương thề nguyện khói nằm trước gió" của Cao Bá Quát là một lời kêu gào oan khuất trong lòng xã hội phong kiến. Tác giả không hề hẹn với lòng mình, cái áo mà cả gia tộc ông đang phải gánh chịu là một nỗi oan khuất. Ông sẵn sàng thề với lòng mình và gửi gắm nỗi oan khuất vào gió để đưa lên cùng với trời cao. Tác giả sử dụng những từ ngữ như "mở ngõ giữa trời", "kế hết bao lời", "sao chưa thấu nơi cửu trùng" để thể hiện nỗi đau giằng xé trong tâm hồn ông cũng như sự bất lực của tác giả trước thời đại. Tác giả kết hợp biện pháp điệp từ, điệp cấu trúc "hương thề nguyện", "hương thề", "tờ tố oan", "tờ oan" cùng với câu hỏi tu từ "Hương thề sao chưa thấu nơi cửu trùng?" để nhấn mạnh sự bất lực đến tột cùng của tác giả. Cao Bá Quát bất lực cất lên tiếng kêu giải oan đau xé lòng giữa một xã hội phong kiến thối nát, nhưng dường như tiếng kêu ấy chỉ có thể bay vào trong vô vọng và không một ai giãi bày. Tác phẩm thể hiện nỗi đau giằng xé trong tâm hồn ông cũng như sự bất lực của tác giả trước thời đại. Tác giả sử dụng những từ ngữ và biện pháp điệp từ, điệp cấu trúc để nhấn mạnh sự bất lực đến tột cùng của tác giả. Tác phẩm "Phương thề nguyện khói nằm trước gió" của Cao Bá Quát là một lời kêu gào oan khuất trong lòng xã hội phong kiến. Tác giả sử dụng những từ ngữ và biện pháp điệp từ, điệp cấu trúc để thể hiện nỗi đau giằng xé trong tâm hồn ông cũng như sự bất lực của tác giả trước thời đại. Tác phẩm thể hiện sự bất lực đến tột cùng của tác giả trước thời đại và nỗi đau giằng xé trong tâm hồn ông.