Mở bài bài thơ "Sóng" của Xuân Quỳnh và vài nét về tác giả
Bài thơ "Sóng" của Xuân Quỳnh là một tác phẩm nổi tiếng trong văn học Việt Nam. Xuân Quỳnh, tên thật là Nguyễn Thị Xuân Quỳnh, sinh năm 1942 và mất năm 1988, là một nhà thơ, nhà văn và nhà báo nổi tiếng. Bài thơ "Sóng" được viết vào những năm 1960, thể hiện sự tưởng tượng và tình cảm sâu sắc của tác giả. Bài thơ "Sóng" mở đầu bằng những hình ảnh tươi sáng và mở rộng của biển cả. Tác giả miêu tả những con sóng trắng xóa đang vỗ bờ, tạo ra âm thanh êm dịu và hình ảnh đẹp mắt. Điều này tạo ra một cảm giác yên bình và thanh thản cho người đọc. Tuy nhiên, qua những dòng thơ tiếp theo, tác giả dần dần lộ ra sự đau khổ và cô đơn trong tâm hồn. Cô miêu tả những con sóng như những cơn gió mạnh, đánh thức những cảm xúc sâu thẳm bên trong. Những con sóng trở thành biểu tượng cho sự khao khát tự do và mong muốn thoát khỏi những ràng buộc của cuộc sống. Bài thơ "Sóng" của Xuân Quỳnh cũng thể hiện sự nhạy cảm và tình cảm sâu sắc của tác giả. Cô miêu tả những cảm xúc trong lòng mình như những con sóng dữ dội, đánh thức những kỷ niệm và những mảnh vỡ của quá khứ. Tác giả thể hiện sự đau khổ và cô đơn một cách chân thực và sâu sắc. Tuy nhiên, bài thơ "Sóng" cũng mang trong mình một thông điệp tích cực. Tác giả khuyến khích người đọc không chìm đắm trong những cảm xúc tiêu cực mà hãy tìm kiếm sự tự do và niềm vui trong cuộc sống. Bài thơ kết thúc bằng những dòng thơ lạc quan, khích lệ người đọc không bỏ cuộc và luôn tin tưởng vào tương lai. Tóm lại, bài thơ "Sóng" của Xuân Quỳnh là một tác phẩm đáng chú ý trong văn học Việt Nam. Tác giả đã sử dụng hình ảnh sóng để thể hiện sự tưởng tượng, tình cảm và những cảm xúc sâu sắc của mình. Bài thơ mang trong mình một thông điệp tích cực và khuyến khích người đọc tìm kiếm sự tự do và niềm vui trong cuộc sống.