Giá trị thiêng liêng của những điều bình dị ##
Trong dòng chảy hối hả của cuộc sống hiện đại, con người thường bị cuốn vào vòng xoay của những giá trị vật chất, danh vọng, quyền lực. Sự bon chen, ganh đua, chạy theo những thứ hào nhoáng khiến ta vô tình lãng quên những điều bình dị, giản đơn mà vô cùng thiêng liêng xung quanh. Phải chăng khi mất đi những điều bình dị ấy, con người mới nhận ra được giá trị đích thực của chúng? Câu thơ "Mẹ đi về phía trăm năm/ Con ngồi xếp những nâu trầm mà thương" của nhà thơ Nguyễn Duy đã gợi lên một nỗi buồn da diết, một sự tiếc nuối khôn nguôi khi người mẹ thân yêu ra đi. Hình ảnh "nâu trầm" - biểu tượng của sự bình dị, giản đơn, ấm áp - giờ đây chỉ còn là những kỷ niệm, những hồi ức đẹp đẽ về người mẹ. Sự mất mát ấy khiến con người nhận ra giá trị thiêng liêng của những điều bình dị, những khoảnh khắc giản đơn mà trước đây ta thường xem nhẹ. Trong cuộc sống, những điều bình dị như tiếng chim hót buổi sớm mai, hương thơm của hoa cỏ, nụ cười của người thân, sự sẻ chia của bạn bè... luôn hiện hữu xung quanh ta. Tuy nhiên, chúng ta thường bị cuốn vào guồng quay của công việc, của những mối quan hệ phức tạp, mà quên đi những giá trị tinh thần ấy. Chỉ khi mất đi, ta mới nhận ra sự trống trải, sự thiếu vắng, sự hụt hẫng trong tâm hồn. Sự thật là, những điều bình dị không phải là thứ gì đó xa vời, mà chính là những gì gần gũi, quen thuộc nhất trong cuộc sống. Chúng ta cần học cách trân trọng, yêu thương và giữ gìn những điều ấy. Hãy dành thời gian cho gia đình, cho bạn bè, cho những sở thích đơn giản, cho những khoảnh khắc bình yên. Hãy sống chậm lại, nhìn ngắm thế giới xung quanh bằng một trái tim biết yêu thương, biết cảm nhận. Bởi lẽ, những điều bình dị chính là nền tảng cho hạnh phúc, cho sự bình yên trong tâm hồn. Khi ta biết trân trọng những điều ấy, ta sẽ cảm nhận được sự trọn vẹn, sự viên mãn trong cuộc sống. Và khi mất đi, ta sẽ không còn phải tiếc nuối, mà chỉ còn lại những kỷ niệm đẹp đẽ, những bài học sâu sắc về giá trị thiêng liêng của những điều bình dị.