Sự độc đáo của văn chương và lời ca khúc "Nhớ mùa thu Hà Nội
Trong lời ca khúc "Nhớ mùa thu Hà Nội" của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, chúng ta có thể thấy sự phản ánh rõ nét về cái đẹp của văn chương mà tiến sĩ Đoàn Cẩm Thi đã đề cập. Ý kiến của tiến sĩ Đoàn Cẩm Thi cho rằng cái đẹp của văn chương chính là cái mang nhiều dấu ấn của chủ thể sáng tạo, là cái riêng, cái độc đáo. Lời ca khúc này không chỉ thể hiện sự độc đáo của văn chương mà còn mang đến cho người nghe những trải nghiệm tinh thần sâu sắc về mùa thu và Hà Nội. Trong lời ca khúc, Trịnh Công Sơn mô tả một Hà Nội mùa thu tươi đẹp với cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ, phố xưa nhà cổ và mái ngói thâm nâu. Những hình ảnh này không chỉ là những cảnh vật mà còn là những dấu ấn của chủ thể sáng tạo - những hình ảnh mà Trịnh Công Sơn đã trải qua và cảm nhận trong cuộc sống của mình. Điều này làm cho lời ca khúc trở nên độc đáo và mang tính cá nhân cao. Ngoài ra, lời ca khúc còn thể hiện sự độc đáo của văn chương thông qua việc mô tả mùa hoa sữa và cốm xanh, những hình ảnh đặc trưng của mùa thu Hà Nội. Những hình ảnh này không chỉ là những hình ảnh đẹp mà còn mang đến cho người nghe những trạng thái tinh thần khác nhau. Mùa hoa sữa thơm từng ngọn gió và cốm xanh thơm bàn tay nhỏ là những hình ảnh mà ai đó đã trải qua và cảm nhận trong cuộc sống của mình. Điều này làm cho lời ca khúc trở nên độc đáo và mang tính cá nhân cao. Hơn nữa, lời ca khúc còn thể hiện sự độc đáo của văn chương qua việc mô tả Hồ Tây chiều thu với mặt nước vàng lay bờ xa mời gọi và màu sương thương nhớ. Những hình ảnh này không chỉ là những hình ảnh đẹp mà còn mang đến cho người nghe những trạng thái tinh thần khác nhau. Hồ Tây chiều thu và màu sương thương nhớ là những hình ảnh mà ai đó đã trải qua và cảm nhận trong cuộc sống của mình. Điều này làm cho lời ca khúc trở nên độc đáo và mang tính cá nhân cao. Từ những mô tả chi tiết và cảm xúc sâu sắc trong lời ca khúc "Nhớ mùa thu Hà Nội", chúng ta có thể thấy rõ sự độc đáo của văn chương mà tiến sĩ Đoàn Cẩm Thi