Phân tích văn bản "Nàng đương rầu rĩ mặt hoa" trong truyện Thạch Sanh

4
(161 votes)

Trong truyện Thạch Sanh, có một đoạn văn bản mang tên "Nàng đương rầu rĩ mặt hoa" đã được tác giả khuyết danh viết ra. Đoạn văn này tả lại tâm trạng của nhân vật chính khi gặp phải khó khăn trong cuộc sống. Chúng ta sẽ phân tích và hiểu sâu hơn về nội dung và ý nghĩa của đoạn văn này. Đoạn văn bắt đầu bằng câu "Tiếng đàn lưng lấy như là oán ân", tạo nên một hình ảnh buồn bã và u sầu. Nhân vật chính trong truyện cảm thấy như đang bị oan trái và đau khổ. Tiếp theo, câu "Tôi theo thằng đến cửa hang" cho thấy nhân vật chính đã theo đuổi một mục tiêu nhưng lại không đạt được. Đây là một tình huống mà nhiều người có thể đồng cảm với, khi cảm thấy mình đã cố gắng nhưng vẫn không thành công. Đoạn văn tiếp tục với câu "Khác nào như kẻ phùng xuân", tạo ra một hình ảnh của sự trống rỗng và cô đơn. Nhân vật chính cảm thấy mình như một người đã mất đi mục tiêu và ý nghĩa trong cuộc sống. Câu "Cười cười, nói nói trước sau trình bài" cho thấy nhân vật chính đã cố gắng che giấu cảm xúc của mình và giả vờ vui vẻ trước mọi người. Đây là một tình huống mà nhiều người có thể đã trải qua, khi cảm thấy mình phải giả vờ hạnh phúc dù thực tế không phải vậy. Đoạn văn tiếp tục với câu "Đã trông thấy nó đem nàng xuống ngay", tạo ra một hình ảnh của sự thất vọng và tuyệt vọng. Nhân vật chính đã nhìn thấy mục tiêu của mình bị đánh mất và không thể đạt được. Câu "Rằng: Đàn ai gấy đâu đây?" cho thấy nhân vật chính đang tìm kiếm nguyên nhân của thất bại của mình. Đây là một tình huống mà nhiều người có thể đã trải qua, khi cảm thấy mình không biết tại sao mọi thứ không đi theo ý muốn. Đoạn văn kết thúc bằng câu "Cửa hang chàng lấp, chẳng thời có thương", tạo ra một hình ảnh của sự chấm dứt và kết thúc. Nhân vật chính đã chấp nhận thất bại và không còn hy vọng vào mục tiêu của mình. Câu này cũng cho thấy sự đau khổ và tuyệt vọng của nhân vật chính. Đây là một tình huống mà nhiều người có thể đã trải qua, khi cảm thấy mình đã từ bỏ và không còn hy vọng nữa. Tổng kết lại, đoạn văn "Nàng đương rầu rĩ mặt hoa" trong truyện Thạch Sanh tả lại tâm trạng của nhân vật chính khi gặp phải khó khăn trong cuộc sống. Đoạn văn này tạo ra những hình ảnh buồn bã, u sầu và tuyệt vọng, thể hiện sự đau khổ và tuyệt vọng của nhân vật chính.