Thu vịnh - Cảnh đẹp hay tâm trạng? ##
Bài thơ "Thu vịnh" của Nguyễn Du là một tác phẩm kinh điển, được nhiều người yêu thích và nghiên cứu. Tuy nhiên, khi phân tích bài thơ, chúng ta sẽ gặp phải một câu hỏi thú vị: Liệu "Thu vịnh" là bài thơ miêu tả cảnh đẹp mùa thu hay là bài thơ thể hiện tâm trạng của tác giả? Một số người cho rằng "Thu vịnh" là bài thơ miêu tả cảnh đẹp mùa thu. Họ chỉ ra những câu thơ miêu tả cảnh sắc thiên nhiên như "Sóng biếc theo mây nhẹ, Dòng sông xanh mát, mát" hay "Lá vàng rơi nhẹ, gió thu se lạnh". Những hình ảnh này tạo nên một bức tranh mùa thu đẹp đẽ, thơ mộng. Tuy nhiên, cũng có người cho rằng "Thu vịnh" là bài thơ thể hiện tâm trạng của tác giả. Họ chỉ ra những câu thơ thể hiện nỗi buồn, sự cô đơn của tác giả như "Cánh buồm xa khuất, bóng chiều dần buông" hay "Nỗi nhớ quê hương, lòng buồn man mác". Những câu thơ này cho thấy tâm trạng buồn bã, cô đơn của tác giả khi phải xa quê hương. Vậy, "Thu vịnh" là bài thơ miêu tả cảnh đẹp mùa thu hay là bài thơ thể hiện tâm trạng của tác giả? Câu trả lời có lẽ là cả hai. Bài thơ "Thu vịnh" không chỉ miêu tả cảnh đẹp mùa thu mà còn thể hiện tâm trạng của tác giả. Cảnh đẹp mùa thu là bối cảnh, là khung cảnh cho tâm trạng của tác giả được thể hiện. Sự kết hợp giữa cảnh đẹp và tâm trạng tạo nên một bài thơ đầy cảm xúc, khiến người đọc cảm nhận được vẻ đẹp của mùa thu và đồng thời cũng cảm thông với nỗi buồn, sự cô đơn của tác giả. Có thể nói, "Thu vịnh" là một bài thơ độc đáo, thể hiện tài năng của Nguyễn Du trong việc kết hợp giữa miêu tả cảnh đẹp và thể hiện tâm trạng. Bài thơ đã trở thành một tác phẩm kinh điển, được nhiều người yêu thích và nghiên cứu.