Biện pháp nghệ thuật tiêu biểu của văn bản "Người lái đò sông Đà

4
(275 votes)

Văn bản "Người lái đò sông Đà" là một tác phẩm văn học nổi tiếng của nhà văn Nguyễn Tuân. Trong tác phẩm này, Nguyễn Tuân đã sử dụng một số biện pháp nghệ thuật tiêu biểu để tạo nên sức hút và ý nghĩa cho câu chuyện. Một trong những biện pháp nghệ thuật tiêu biểu mà Nguyễn Tuân sử dụng là biện pháp miêu tả. Ông đã mô tả chi tiết về cảnh vật, nhân vật và tình huống trong câu chuyện, giúp độc giả hình dung được một cách rõ ràng và sống động. Ví dụ, trong đoạn miêu tả về con đò trên sông Đà, ông đã sử dụng những từ ngữ tươi sáng và sinh động để tạo nên hình ảnh đẹp và mê hoặc. Ngoài ra, Nguyễn Tuân cũng sử dụng biện pháp tả cảm để truyền đạt cảm xúc và tâm trạng của nhân vật. Ông đã sử dụng những câu văn ngắn gọn, nhưng chứa đựng nhiều ý nghĩa sâu sắc. Ví dụ, trong đoạn miêu tả về cảnh buổi chiều trên sông Đà, ông đã sử dụng những từ ngữ tả cảm như "mênh mông", "thoáng qua", "thảnh thơi", tạo nên một không gian tĩnh lặng và thư thái. Ngoài ra, biện pháp so sánh cũng được sử dụng một cách tinh tế trong văn bản này. Nguyễn Tuân đã sử dụng những so sánh hình ảnh để tạo nên sự tương phản và nhấn mạnh ý nghĩa của câu chuyện. Ví dụ, ông đã so sánh con đò trên sông Đà với một "đóa sen trôi trên nước", tạo nên một hình ảnh tinh tế và đẹp mắt. Từ những biện pháp nghệ thuật tiêu biểu này, Nguyễn Tuân đã tạo nên một tác phẩm văn học độc đáo và sâu sắc. Văn bản "Người lái đò sông Đà" không chỉ là một câu chuyện đơn thuần, mà còn là một tác phẩm nghệ thuật đầy ý nghĩa và cảm xúc.