Phân tích vẻ đẹp của bài "Bảo kính cảnh giới

4
(256 votes)

"Bảo kính cảnh giới" là một bài thơ tuyệt đẹp của nhà thơ Trần Đăng Khoa. Trong bài thơ này, nhà thơ đã sử dụng sự tường minh và tinh tế để miêu tả vẻ đẹp của cảnh quan mùa thu. Bài viết này sẽ phân tích sâu hơn về sáu câu thơ cuối cùng của bài thơ, nơi nhà thơ mô tả cảnh một buổi chiều thu tĩnh lặng và mát mẻ. Câu thơ đầu tiên "Rồi hóng mát thuở ngày trương đến" đã tạo ra một hình ảnh rõ ràng về một buổi chiều thu trong lòng người đọc. Từ "hóng mát" đã đưa chúng ta đến với cảm giác mát mẻ và dễ chịu của một buổi chiều thu. Nhà thơ đã sử dụng từ ngữ một cách khéo léo để tạo ra một hình ảnh sống động trong tâm trí người đọc. Câu thơ tiếp theo "dắng dẻ cầm ve lầu tịch dương" tiếp tục mở rộng hình ảnh của buổi chiều thu. Từ "dắng dẻ" đã tạo ra một cảm giác yên tĩnh và tĩnh lặng, nhưng cũng mang theo một chút sự buồn bã. Câu thơ tiếp theo "cầm ve lầu tịch dương" đã đưa chúng ta đến với âm thanh của ve kêu trong buổi chiều tĩnh lặng. Nhà thơ đã sử dụng âm thanh để tạo ra một hình ảnh âm nhạc trong tâm trí người đọc. Sự kết hợp giữa hình ảnh và âm thanh trong sáu câu thơ cuối cùng của bài thơ đã tạo ra một cảm giác tĩnh lặng và mát mẻ. Nhà thơ đã sử dụng ngôn ngữ một cách tinh tế để miêu tả vẻ đẹp của cảnh quan mùa thu và mang lại cho người đọc một trạng thái tĩnh lặng và yên bình. Trong tổng thể, bài thơ "Bảo kính cảnh giới" của Trần Đăng Khoa đã thành công trong việc phản ánh vẻ đẹp của cảnh quan mùa thu. Sự tường minh và tinh tế trong việc sử dụng ngôn ngữ đã tạo ra một hình ảnh sống động trong tâm trí người đọc. Bài thơ này đã mang lại cho người đọc một trạng thái tĩnh lặng và yên bình, và khám phá vẻ đẹp của cảnh quan mùa thu một cách sâu sắc.