Tầm quan trọng của việc sống chậm và biết nhìn nhận bản thân qua đoạn trích "Bức Tranh" của Nguyễn Minh Châu
1. Mở bài: - Giới thiệu vấn đề xã hội cần nghị luận: Trong thời đại hiện đại, cuộc sống trở nên hối hả và căng thẳng hơn bao giờ hết. Mọi người đang chạy đua với thời gian và không có đủ thời gian để dừng lại và suy nghĩ về bản thân. - Nêu quan điểm người viết: Việc sống chậm và biết nhìn nhận bản thân là rất quan trọng để có thể tận hưởng cuộc sống và phát triển cá nhân. 2. Thân bài: - Giải thích: Sống chậm có nghĩa là chúng ta dành thời gian để thưởng thức những khoảnh khắc đơn giản trong cuộc sống, không bị áp đặt bởi những yêu cầu và áp lực từ xã hội. Biết nhìn nhận bản thân là khả năng nhìn nhận mình một cách trung thực và tự tin. - Phân tích biểu hiện: Trong đoạn trích "Bức Tranh" của Nguyễn Minh Châu, nhân vật chính đã trải qua một cuộc hành trình tìm kiếm bản thân và nhìn nhận mình qua việc vẽ tranh. Qua việc tạo ra những bức tranh, nhân vật đã tìm thấy sự yên bình và tự do trong tâm hồn. - Phân tích vai trò/ lợi ích, ý nghĩa: Việc sống chậm và biết nhìn nhận bản thân giúp chúng ta tạo ra một cuộc sống đáng sống và tìm thấy ý nghĩa trong những điều đơn giản. Nó cũng giúp chúng ta phát triển cá nhân và tạo ra những tác phẩm độc đáo. - Phân tích vấn đề xã hội trong tác phẩm văn học: Trong "Bức Tranh", tác giả đã đề cập đến vấn đề xã hội về sự đánh giá và áp đặt của xã hội đối với nghệ thuật và sự sáng tạo. Nhân vật chính đã phải đối mặt với sự phản đối và khó khăn từ xã hội nhưng vẫn kiên nhẫn theo đuổi đam mê của mình. - Nêu ý kiến trái chiều: Một số người có thể cho rằng việc sống chậm và biết nhìn nhận bản thân là một sự lãng phí thời gian và không có ý nghĩa thực tế trong cuộc sống hiện đại. - Phản đề: Tuy nhiên, việc sống chậm và biết nhìn nhận bản thân không chỉ mang lại sự hài lòng và hạnh phúc cá nhân mà còn có thể tạo ra những tác động tích cực đến xã hội. 3. Kết bài: - Khẳng định lại quan điểm: Việc sống chậm và biết nhìn nhận bản thân là cần thiết để tận hưởng cuộc sống và phát triển cá nhân