Tác phẩm "Chí Phèo" của Nam Cao: Một áng văn hiện thực đầy bi kịch
Tác phẩm "Chí Phèo" của nhà văn Nam Cao là một trong những tác phẩm hiện thực xuất sắc nhất trong giai đoạn văn học 30-45. Câu chuyện kể về cuộc đời của Chí Phèo - một đứa trẻ mồ côi bị bỏ rơi, sau lớn lên bị Bá Kiến đẩy vào tù và dần trở nên lưu manh hóa. Tác phẩm mang đến giá trị nội dung sâu sắc về tấm bi kịch của người nông dân trước Cách mạng. Chí Phèo ban đầu là một anh canh điền hiền lành và khỏe mạnh, nhưng bị bà Ba lợi dụng và Bá Kiến nổi cơn ghen, dẫn đến việc bị đẩy vào tù. Tại nhà tù, Chí Phèo trở thành một con người hoàn toàn khác biệt do sự tác động của phong kiến. Bằng sự mưu mô và gian xảo của mình, Bá Kiến lại một lần nữa lợi dụng Chí Phèo, biến hắn thành tay sai đắc lực chuyên làm những việc bẩn thỉu cho mình. Tác phẩm còn khắc họa bi kịch bị cự tuyệt quyền làm người của Chí Phèo. Ban đầu, Chí Phèo là một đứa trẻ đỏ hỏn bị bỏ rơi ở cái lò gạch cũ và bị chính cha mẹ ruột bỏ rơi. Chi tiết tiếng chửi của Chí Phèo không được đáp lại, dẫn đến việc bị tước đi quyền được giao tiếp. Điều này khiến Chí Phèo bị đẩy ra bên lề cộng đồng và trở nên cô độc. Cuối cùng, tác phẩm còn khắc họa bi kịch khi Chí Phèo không thể quay về làm người lương thiện. Hắn bị thị Nở từ chối, làm tan biến giấc mơ về một gia đình hạnh phúc. Khi Chí Phèo tỉnh táo nhất, hắn ý thức rõ nhất về bi kịch của bản thân. Điều duy nhất để lấy lại sự lương thiện là tự tử, đem lại bi kịch đau khổ và cùng cực của những con người thấp cổ bé họng. Tác phẩm "Chí Phèo" của Nam Cao đã thành công trong việc khắc họa tấm bi kịch của người nông dân trước Cách mạng. Qua câu chuyện của Chí Phèo, chúng ta nhận thấy sự đau khổ và cùng cực mà những con người thấp cổ bé họng phải trải qua. Tác phẩm này là một tác phẩm hiện thực đáng đọc và suy ngẫm về cuộc sống và xã hội.