Đặc điểm và ứng dụng của mắt cận, mắt lão và kính lúp
Mắt cận và mắt lão là hai trạng thái thị lực phổ biến mà nhiều người gặp phải. Mắt cận xảy ra khi hình ảnh được hình thành trước võng mạc, trong khi mắt lão xảy ra khi hình ảnh được hình thành sau võng mạc. Điều này dẫn đến khó khăn trong việc nhìn rõ các vật thể ở khoảng cách xa (mắt cận) hoặc gần (mắt lão). Để khắc phục nhược điểm này, người ta sử dụng kính cận hoặc kính lão tùy thuộc vào trạng thái thị lực của mình. Kính lúp là một loại kính có khả năng tập trung ánh sáng để tạo ra một hình ảnh phóng đại. Kính lúp được sử dụng để quan sát các vật nhỏ, chi tiết hoặc để giúp người có vấn đề về thị lực nhìn rõ hơn. Số bội giác của một kính lúp cho ta biết được mức độ phóng đại của hình ảnh so với vật thật. Như vậy, mắt cận và mắt lão là hai trạng thái thị lực phổ biến mà chúng ta có thể gặp phải, và để khắc phục nhược điểm này, chúng ta có thể sử dụng kính cận hoặc kính lão. Ngoài ra, kính lúp cũng là một công cụ hữu ích để quan sát và nghiên cứu các vật nhỏ, chi tiết.