Chiều Hôm Nho Nhàng Nhà Của Bà Huyện Thạnh Quan và Chiều Của Xuân Diễu

4
(280 votes)

Giới thiệu: Bài viết này sẽ tóm tắt hai bài thơ "Chiều Hôm Nho Nhàng Nhà Của Bà Huyện Thạnh Quan" và "Chiều Của Xuân Diễu", nhấn mạnh vào cảm xúc và hình ảnh mà chúng tạo ra. Phần 1: Chiều Hôm Nho Nhàng Nhà Của Bà Huyện Thạnh Quan - Chiều hoàng hôn với ánh sáng lung linh. - Tiếng Ôc xa đưa vắng trông dôn. - Gác mái, ngư ông ve viên phô sừng, mục tử lại cô Gió cuôn chim bay mỏi, sương sa khách bước dôn. - Chương Đài, người lữ thứ, lây ai mà kê nội hàn ôn? Phần 2: Chiều Của Xuân Diễu - Trời nhe lên cao, không hiếu vì sao buồn. - Lá hông rơi lặng ngõ thuôn, sương trinh rơi kín từ nguôn yêu thương. - Phất phơ hôn của bông hường, trong hơi phiêu bat còn vương máu hồng. - Nghe chừng gió nhớ qua sông, bên lau lách thuyên không vắng bờ. - Không gian như có dây tơ, bước đi sẽ đứt, động hờ sẽ tiêu. - Em em chiều ngân ngơ chiều, lòng không sao cả, hiu hiu khẽ buồn. Kết luận: Cả hai bài thơ đều thể hiện sự buồn bã và cô đơn của con người trong cuộc sống. "Chiều Hôm Nho Nhàng Nhà Của Bà Huyện Thạnh Quan" và "Chiều Của Xuân Diễu" đều tạo ra hình ảnh về sự cô đơn và sự buồn bã của con người.