Nỗi Lòng Biết Ngỏ Cùng Ai ##

4
(355 votes)

Trong bài thơ "Chinh phụ ngâm khúc" của Đặng Trần Côn và Đoàn Thị Điếm, tác giả sử dụng ngôn ngữ thơ để diễn đạt nỗi lòng và sự cô đơn của một người phụ nữ trong tình yêu. Bài thơ bắt đầu với câu thơ: "Nỗi lòng biết ngỏ cùng ai, Thiếp trong cánh cửa chàng ngoài chân mây." Câu thơ này thể hiện sự cô đơn và nỗi niềm của người phụ nữ khi cô đứng một mình trong khi người yêu của mình ở bên ngoài, ở một độ cao mà cô không thể đạt được. Câu thơ "Trong cửa này đã đành phận thiếp. Ngoài mây kia há kiếp chàng vay?" thể hiện sự bất ngờ và không hiểu được tại sao người yêu của cô lại ở xa đến như vậy. Câu thơ này cũng thể hiện sự bất bình và sự không công bằng trong tình yêu của họ. Tiếp theo, bài thơ chuyển sang câu thơ: "Những mong cá nước vui vây. Nào ngờ đôi ngả nước mây cách vời." Câu thơ này sử dụng hình ảnh của cá nước vui vây để diễn đạt sự mong chờ và hy vọng trong tình yêu. Tuy nhiên, sự mong chờ và hy vọng này lại bị phá vỡ khi người phụ nữ nhận ra rằng người yêu của cô lại ở xa đến như vậy. Câu thơ "Thiếp chẳng tưởng ra người chinh phụ. Chàng há từng học lũ vương tôn" thể hiện sự ngạc nhiên và không tin tưởng vào người yêu của cô. Câu thơ này cũng thể hiện sự bất bình và sự không công bằng trong tình yêu của họ. Bài thơ tiếp tục với câu thơ: "Cớ sao cách trở nước non Khiến người thôi sớm thôi hôm những sầu." Câu thơ này thể hiện sự bối rối và nỗi niềm của người phụ nữ khi cô không hiểu tại sao người yêu của cô lại cách trở nước non. Câu thơ "Khách phong lưu đang chừng niên thiếu, Sánh nhau cùng dan díu chữ duyên." thể hiện sự ngạc nhiên và không tin tưởng vào người yêu của cô. Câu thơ này cũng thể hiện sự bất bình và sự không công bằng trong tình yêu của họ. Cuối cùng, bài thơ kết thúc với câu thơ: "Nỡ nào đôi lứa thiếu niên, Quan san đế cách hàn huyên cho đành Thuở lâm hành oanh chưa bén liều Hỏi ngày về ước nẻo quyên ca. Nay quyên đã giục oanh già, Ý nhi lại gáy trước nhà líu lo." Câu thơ này thể hiện sự bối rối và nỗi niềm của người phụ nữ khi cô không hiểu tại sao người yêu của cô lại cách trở nước non. Câu thơ này cũng thể hiện sự bất bình và sự không công bằng trong tình yêu của họ. Tóm lại, bài thơ "Chinh phụ ngâm khúc" của Đặng Trần Côn và Đoàn Thị Điếm sử dụng ngôn ngữ thơ để diễn đạt nỗi lòng và sự cô đơn của một người phụ nữ trong tình yêu. Bài thơ thể hiện sự bất bình và sự không công bằng trong tình yêu của họ.