Sự đau đớn và sự thay đổi của người phụ nữ trong xã hội phong kiến và hiện đại
Trong xã hội phong kiến, người phụ nữ đã phải chịu đựng nhiều đau đớn và hạn chế. Điều này được thể hiện qua những câu thơ sau đây: "Đau đớn hai phận đàn bà, Rằng lời bạc mệnh cũng là lời chung." Câu thơ này cho thấy sự đau khổ của người phụ nữ khi họ bị coi thường và không được công nhận giá trị của mình. Họ phải sống trong một xã hội mà lời nói của họ không được coi trọng và bị xem là lời chung chung. Tuy nhiên, trong thế giới hiện đại, vai trò và địa vị của người phụ nữ đã thay đổi đáng kể. "Trăm năm trong cõi người ta, Chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau." Câu thơ này cho thấy sự thay đổi trong xã hội hiện đại, khi người phụ nữ không chỉ được công nhận về tài năng và năng lực của mình, mà còn có quyền tự quyết về cuộc sống và tương lai của mình. Người phụ nữ hiện đại không còn phải chịu đựng sự kì thị và hạn chế như trong xã hội phong kiến. Tuy nhiên, việc thay đổi không đến dễ dàng. "Trải qua một cuộc bể dâu, Những điều trông thấy mà đau đớn lòng." Câu thơ này cho thấy rằng người phụ nữ hiện đại vẫn phải đối mặt với những khó khăn và đau khổ trong cuộc sống. Mặc dù đã có sự tiến bộ về quyền lợi và địa vị của người phụ nữ, nhưng vẫn còn tồn tại những rào cản và định kiến xã hội. Điều này đòi hỏi người phụ nữ phải vượt qua những thử thách và đấu tranh để đạt được sự công bằng và tự do thực sự. Tóm lại, qua 6 câu thơ trên, chúng ta có thể thấy rõ sự đau đớn và sự thay đổi của người phụ nữ trong xã hội phong kiến và hiện đại. Mặc dù đã có những tiến bộ về quyền lợi và địa vị của người phụ nữ, nhưng vẫn còn những khó khăn và đau khổ cần vượt qua. Tuy nhiên, nhìn chung, người phụ nữ hiện đại đã có được sự công nhận và tự do hơn so với xã hội phong kiến.