Phân tích bài thơ "Mẹ" của Xuân Quỳ

4
(254 votes)

Bài thơ "Mẹ" của Xuân Quỳ là một tác phẩm trữ tình đầy cảm xúc, thể hiện tình yêu và lòng biết ơn sâu sắc của người con đối với mẹ. Bài thơ này không chỉ đơn thuần là một lời ca ngợi mẹ, mà còn chứa đựng những suy tư sâu sắc về tình mẫu tử và sự hi sinh của mẹ. Chủ thể trữ tình trong bài thơ là người con, người viết đã sử dụng ngôn ngữ trữ tình để diễn tả tình cảm và cảm xúc của mình đối với mẹ. Các dòng thơ trực tiếp bộc lộ tình cảm và cảm xúc này như "Me cho con cả cuộc đời", "Tình thương thắm đượm vào lời mẹ ru" và "Bây giờ xa cách me rồi". Từ đó, ta có thể thấy mạch cảm xúc của bài thơ là sự biết ơn và lòng tri ân sâu sắc của người con đối với mẹ. Cách gieo vần và ngắt nhịp trong bài thơ cũng đóng vai trò quan trọng trong việc tạo nên hiệu ứng âm nhạc và nhấn mạnh cảm xúc của bài thơ. Vần đầu tiên của mỗi dòng thơ được lặp lại, tạo nên sự nhất quán và nhấn mạnh tình cảm. Ngắt nhịp được sử dụng một cách linh hoạt, tạo nên sự chuyển đổi và nhấn mạnh các ý tưởng quan trọng trong bài thơ. Trong những dòng thơ "Day con học nói học cười", "Dạy con lên Bắc lại rồi về Đông", "Dạy con phận gái sang sông", "Đò ngang sóng cả bồng bồng Mẹ ơi!", người viết đã sử dụng biện pháp tu từ là sự lặp lại và tương phản. Sự lặp lại của các động từ "dạy" và "day" nhấn mạnh sự quan tâm và sự dạy dỗ của mẹ đối với người con. Tương phản giữa "lên Bắc" và "về Đông", "phận gái" và "sang sông" cũng tạo nên sự đa chiều và sự phong phú trong việc khắc họa tình cảm, cảm xúc của nhân vật trữ tình. Hai câu thơ "Bây giờ xa cách me rồi" và "Liệu khi vụng dại biết nhờ cậy ai" thể hiện nỗi niềm của người con khi xa cách mẹ và sự lo lắng về tương lai. Người con tỏ ra bất an và không biết nếu mắc sai lầm thì sẽ có ai để dựa vào. Đây là những nỗi niềm chung của nhiều người con khi phải xa cách gia đình và tự mình đối mặt với cuộc sống. Cảm hứng chủ đạo của đoạn thơ là tình yêu và lòng biết ơn của người con đối với mẹ. Bài thơ thể hiện sự tri ân và lòng biết ơn sâu sắc của người con đối với mẹ,