Nét đẹp bình dị và lòng yêu quê hương trong bài thơ "Nhớ con sông quê hương" của Tế Hanh ##

4
(218 votes)

Bài thơ "Nhớ con sông quê hương" của Tế Hanh là một bức tranh đẹp về quê hương, một lời thơ chan chứa tình yêu tha thiết với dòng sông quê. Qua những hình ảnh giản dị, mộc mạc, tác giả đã khơi gợi trong lòng người đọc một nỗi nhớ da diết, một tình cảm sâu nặng với quê hương. Hình ảnh con sông quê hiện lên trong bài thơ thật gần gũi, thân thương. Dòng sông được ví như "dòng sữa mẹ" nuôi dưỡng bao thế hệ người dân quê. Hình ảnh ẩn dụ này đã thể hiện sự gắn bó mật thiết, thiêng liêng giữa con người và quê hương. Sông quê không chỉ là nơi cung cấp nước ngọt, nuôi sống con người mà còn là nơi lưu giữ bao kỷ niệm tuổi thơ, là chứng nhân cho những thăng trầm của cuộc sống. Tác giả đã sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật để khắc họa vẻ đẹp của con sông quê. Hình ảnh "dòng sông xanh" gợi lên một màu xanh mát dịu, trong veo, thể hiện sự thanh bình, yên ả của quê hương. Câu thơ "Con thuyền đi trên dòng sông quê hương" với động từ "đi" đã tạo nên một cảm giác nhẹ nhàng, êm đềm, như thể con thuyền đang lướt nhẹ trên mặt nước, đưa người đọc vào một không gian thanh bình, yên tĩnh. Bên cạnh vẻ đẹp của thiên nhiên, bài thơ còn thể hiện tình yêu quê hương tha thiết của tác giả. Tế Hanh đã sử dụng những từ ngữ giàu cảm xúc như "nhớ", "yêu", "thương" để bộc lộ tình cảm của mình. Câu thơ "Nhớ con sông quê hương" là lời khẳng định tình cảm sâu nặng của tác giả với quê hương. Dòng sông quê không chỉ là một địa danh cụ thể mà còn là biểu tượng cho quê hương, cho những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ. Bài thơ "Nhớ con sông quê hương" là một lời thơ giản dị, mộc mạc nhưng lại chứa đựng một tình cảm sâu sắc, một nỗi nhớ da diết về quê hương. Qua bài thơ, Tế Hanh đã khơi gợi trong lòng người đọc một tình yêu quê hương tha thiết, một niềm tự hào về những giá trị truyền thống của dân tộc. Cảm nhận: Bài thơ "Nhớ con sông quê hương" đã khơi dậy trong tôi một tình yêu quê hương tha thiết. Tôi cảm nhận được sự bình dị, mộc mạc nhưng lại vô cùng sâu sắc trong từng câu thơ. Qua bài thơ, tôi hiểu rằng quê hương là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp đẽ nhất của cuộc đời.