Hỏi - Tiếng lòng thao thức của Hữu Thịnh ##

4
(308 votes)

Bài thơ "Hỏi" của Hữu Thịnh là một lời tự vấn đầy day dứt về cuộc đời, về những giá trị đích thực. Tác giả đặt ra những câu hỏi tưởng chừng đơn giản nhưng lại ẩn chứa chiều sâu triết lý: "Hỏi đời đâu phải chỉ là vui/ Hỏi đời đâu phải chỉ là buồn?". Câu hỏi ấy như một lời khẳng định, cuộc sống không chỉ là những khoảnh khắc vui sướng hay những nỗi buồn phiền, mà còn là cả một chuỗi những trải nghiệm, những giá trị cần được khám phá. Hình ảnh "con đường" được nhắc đến trong bài thơ là ẩn dụ cho hành trình sống của con người. "Con đường" ấy có thể gập ghềnh, trắc trở, nhưng cũng đầy ắp những điều kỳ diệu. Tác giả đặt câu hỏi: "Hỏi đời đâu phải chỉ là con đường/ Hỏi đời đâu phải chỉ là lối đi?". Câu hỏi này như một lời khẳng định, cuộc sống không chỉ là một con đường thẳng tắp, mà còn là những ngã rẽ, những lựa chọn, những thử thách. Bài thơ "Hỏi" khép lại bằng một câu hỏi đầy ẩn ý: "Hỏi đời đâu phải chỉ là yêu thương/ Hỏi đời đâu phải chỉ là chia ly?". Câu hỏi này như một lời khẳng định, cuộc sống không chỉ là những khoảnh khắc yêu thương, mà còn là cả những mất mát, những chia ly. Qua những câu hỏi đầy chất thơ, Hữu Thịnh đã khơi gợi trong lòng người đọc những suy ngẫm về ý nghĩa cuộc sống, về những giá trị đích thực mà mỗi người cần theo đuổi. Bài thơ là một lời khẳng định, cuộc sống là một hành trình đầy thử thách, nhưng cũng đầy ý nghĩa, và mỗi người cần phải tự mình tìm kiếm câu trả lời cho những câu hỏi về cuộc đời.