Sự tàn canh và sự đau xót trong đoạn trích "Khi tinh rirou lúc tàn canh" của Truyện Kiều

4
(171 votes)

Trong đoạn trích "Khi tinh rirou lúc tàn canh" của Truyện Kiều, Nguyễn Du đã tài hoa thể hiện sự tàn canh và sự đau xót của nhân vật chính, Kiều. Bằng cách sử dụng hình ảnh tinh rirou, sao phong gấm, mặt sao dày gió dạn suơng và thân sao buớm chán ong chuờng, tác giả đã tạo ra một bức tranh tuyệt đẹp về sự tàn phá và đau khổ trong cuộc đời của Kiều. Từ "tinh rirou" đã được sử dụng để miêu tả tâm trạng của Kiều khi cô nhìn thấy cảnh tàn canh xung quanh. Từ "tinh" có nghĩa là sự giật mình và "rirou" có nghĩa là sự thương xót. Điều này cho thấy sự đau xót và tàn phá mà Kiều trải qua trong cuộc sống. Sao phong gấm, mặt sao dày gió dạn suơng và thân sao buớm chán ong chuờng là những hình ảnh tượng trưng cho sự tan tác và chán nản trong cuộc sống của Kiều. Những hình ảnh này tạo ra một cảm giác u ám và buồn bã, thể hiện sự đau khổ và tuyệt vọng của nhân vật chính. Cuối cùng, câu "Măc người muca Só mây Tản, Nhĩng minh nào biết có xuân là gì" đặt ra câu hỏi về ý nghĩa của cuộc sống và ý nghĩa của xuân. Đây là một câu hỏi sâu sắc và đầy ý nghĩa, cho thấy sự suy tư và tìm kiếm ý nghĩa của Kiều trong cuộc sống. Tổng kết lại, đoạn trích "Khi tinh rirou lúc tàn canh" của Truyện Kiều là một tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời, thể hiện sự tàn phá và đau khổ trong cuộc sống của nhân vật chính. Những hình ảnh tinh rirou, sao phong gấm, mặt sao dày gió dạn suơng và thân sao buớm chán ong chuờng tạo ra một cảm giác u ám và buồn bã, thể hiện sự đau khổ và tuyệt vọng của Kiều. Câu hỏi cuối cùng về ý nghĩa của cuộc sống và xuân đặt ra một câu hỏi sâu sắc và đầy ý nghĩa.