Phân tích bài thơ "Trưa vắng" của Hồ Dzếnh ##
Bài thơ "Trưa vắng" của Hồ Dzếnh là một bức tranh trữ tình đẹp về khung cảnh làng quê thanh bình, yên ả vào buổi trưa hè. Qua những hình ảnh giản dị, mộc mạc, tác giả đã thể hiện tình yêu quê hương tha thiết, nỗi nhớ da diết về một thời tuổi thơ êm đềm. Hình ảnh thiên nhiên: Bài thơ mở đầu bằng hình ảnh "trưa vắng" - một khung cảnh yên tĩnh, thanh bình. Cái nắng hè oi ả, tiếng chim hót líu lo, tiếng gà gáy vang vọng tạo nên một không gian tĩnh lặng, êm đềm. Hình ảnh "con trâu" nằm "nhai cỏ" trên đồng ruộng, "bóng tre" in nghiêng trên mặt ao, "gió mát" thổi qua vườn cây... đều gợi lên một bức tranh làng quê thanh bình, yên ả. Tâm trạng của tác giả: Qua những hình ảnh thiên nhiên, tác giả thể hiện tâm trạng nhớ nhung, bâng khuâng về một thời tuổi thơ êm đềm. Cái "trưa vắng" gợi nhớ về những buổi trưa hè thơ ấu, khi tác giả cùng bạn bè nô đùa, vui chơi trong khung cảnh làng quê yên bình. Nỗi nhớ ấy được thể hiện qua những câu thơ đầy cảm xúc: > "Trưa vắng, tiếng gà gáy trên cao > Con trâu nhai cỏ, bóng tre nghiêng ao > Gió mát thổi qua vườn cây lá rụng > Nhớ thuở ấu thơ, nắng sớm ban mai" Nghệ thuật: Bài thơ "Trưa vắng" được viết theo thể thơ thất ngôn tứ tuyệt, ngôn ngữ giản dị, mộc mạc, giàu hình ảnh. Cách sử dụng từ ngữ tinh tế, giàu nhạc điệu đã tạo nên một bức tranh làng quê thanh bình, yên ả, đồng thời thể hiện được tâm trạng nhớ nhung, bâng khuâng của tác giả. Kết luận: Bài thơ "Trưa vắng" của Hồ Dzếnh là một tác phẩm thơ trữ tình đẹp, thể hiện tình yêu quê hương tha thiết, nỗi nhớ da diết về một thời tuổi thơ êm đềm. Qua những hình ảnh giản dị, mộc mạc, tác giả đã khơi gợi trong lòng người đọc những cảm xúc đẹp về làng quê Việt Nam.