Cảm nghĩ về bài thơ
Giữa trời mây đen, bão giật lôi kéo, Nước dâng cuồn cuộn, điểm hẹn đau thương. Nhà tan vỡ nát, dân kêu gào thảm, Dòng đời lũ lụt, tấm lòng chừng thương. Cơn gió gào thét, bấc lạnh u ám, Đưa những phận người vù vập đi xa. Niềm tin lấp lánh, sau cơn hoạn nạn, Nắm tay nhau lại, dựng xây ngày mai. Bài thơ này mô tả một tình huống khẩn cấp và đầy đau khổ, khi bão lũ và lũ lụt đang đe dọa đến cuộc sống của những người dân. Tuy nhiên, dù gặp phải những thử thách và khó khăn, họ vẫn không từ bỏ và tìm cách để xây dựng lại cuộc sống của mình. Bài thơ này không chỉ là một câu chuyện về sự kiên trì và đoàn kết, mà còn là một lời nhắc nhở về sự hy sinh và sự tin tưởng trong những thời điểm khó khăn nhất. Nó cho chúng ta thấy rằng, dù chúng ta có thể gặp phải những thử thách và khó khăn, nhưng chúng ta vẫn có thể vượt qua và xây dựng lại cuộc sống của mình. Bài thơ này là một tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời, với những câu thơ ngắn gọn và đầy cảm xúc. Nó không chỉ là một câu chuyện về sự hy sinh và sự tin tưởng, mà còn là một lời nhắc nhở về sự kiên trì và đoàn kết trong những thời điểm khó khăn nhất.