Sự thay đổi trong phong cách sáng tác của Nguyễn Tuân trước và sau cách mạng năm 1945
Nguyễn Tuân, một trong những nhà văn tiêu biểu của văn học Việt Nam, đã để lại dấu ấn đặc biệt trong lịch sử văn học nước ta. Trước và sau cách mạng năm 1945, phong cách sáng tác của Nguyễn Tuân đã trải qua những thay đổi đáng kể. Trước cách mạng, Nguyễn Tuân đã tập trung vào việc miêu tả cuộc sống thường nhật và những khía cạnh xã hội của thời đại. Ông thường sử dụng ngôn ngữ tươi sáng, hài hước và đôi khi cảm động để tạo nên những câu chuyện đầy cảm xúc. Các tác phẩm như "Chiếc lá cuối cùng", "Truyện cười" và "Truyện ngắn" đã thể hiện rõ phong cách sáng tác của ông trong giai đoạn này. Tuy nhiên, sau cách mạng năm 1945, Nguyễn Tuân đã thay đổi phong cách sáng tác của mình. Ông bắt đầu viết về những chủ đề chính trị và xã hội quan trọng, như cuộc chiến tranh, cải cách xã hội và xây dựng đất nước mới. Phong cách viết của ông trở nên trang trọng, nghiêm túc và sắc bén hơn. Các tác phẩm như "Đất nước", "Hồi ký" và "Tiểu thuyết" đã thể hiện sự thay đổi rõ rệt trong phong cách sáng tác của ông. Sự thay đổi trong phong cách sáng tác của Nguyễn Tuân trước và sau cách mạng năm 1945 phản ánh sự phát triển và tiến bộ của ông trong việc thể hiện những tình cảm và suy nghĩ của mình thông qua văn chương. Từ việc miêu tả cuộc sống thường nhật đến việc viết về những vấn đề quan trọng của xã hội, Nguyễn Tuân đã trở thành một nhà văn đa tài và có ảnh hưởng sâu sắc đến văn học Việt Nam. Trên cơ sở những thay đổi này, có thể thấy rõ sự phản ánh của Nguyễn Tuân về thực tế xã hội và tình yêu quê hương. Phong cách sáng tác của ông đã trở thành một phần không thể thiếu trong lịch sử văn học Việt Nam và tiếp tục được đánh giá cao cho đến ngày nay.