Chiều mù sương và những suy nghĩ thoáng qua

4
(334 votes)

Trong chiều mù sương, khi ánh nắng dần tắt, Bùi Hiển con bướm đa tình vô tình lạc vào những suy nghĩ vu vơ. Những ý nghĩ thoáng qua trong trí tưởng tượng của anh ta như những cơn gió nhẹ, không rõ ràng và mơ hồ. Anh ta lơ đãng đến mức không nhận ra sương đã tỏa xuống mù trời. Sương bạc nhẹ nhàng đọng lên tóc anh ta, tạo nên một cảm giác ẩm ướt trên đầu và những giọt nước mắt nhỏ trên mi. Anh ta nhìn như dệt bằng những sợi tơ bạc li ti, không biết từ đâu mà tới. Cảm giác ẩm ướt trên mi khiến anh ta cảm thấy rưng rưng nước mắt. Những tiếng người trao đổi trong sương như gần như xa, lãng đãng. Ngoài sông mờ, anh ta nhìn thấy bóng dáng của một người lão đang sửa soạn ra khơi, sương mù đã tới báo hiệu mùa cá thu. Anh ta quyết định rẽ vào nhà một ông bạn già. Trong nhà, ông bạn già đang ngồi đan lưới, hai chân co trước ngực, mình quàng trong một chiếc chiếu vuông buộc cổ, mặc áo tơi và áo rét của dân chài. Anh ta chào hỏi ông và ông Nhiệm Bình, với dáng điệu giản dị của những người chất phác, vỗ vai anh ta trên phản. Anh ta hỏi ông về những suy nghĩ của mình trong chiều mù sương. Trong chiều mù sương, Bùi Hiển con bướm đa tình đã lạc vào những suy nghĩ thoáng qua. Những suy nghĩ này không rõ ràng và mơ hồ, nhưng lại mang đến cho anh ta một cảm giác lạ lẫm. Sương mù nhẹ nhàng đọng lên tóc anh ta, tạo nên một không gian ẩm ướt và mờ mịt. Những tiếng người trao đổi trong sương như gần như xa, lãng đãng, tạo nên một không gian bí ẩn và huyền ảo. Anh ta quyết định tìm sự trấn an trong nhà của ông bạn già, nơi ông đang đan lưới và sống một cuộc sống giản dị. Anh ta hỏi ông về những suy nghĩ của mình và cảm nhận về chiều mù sương.