** Ngôi kể thứ ba toàn biết trong "Lão Hạc" và hiệu quả nghệ thuật **
** Truyện ngắn "Lão Hạc" của Nam Cao sử dụng ngôi kể thứ ba toàn biết, một lựa chọn nghệ thuật góp phần quan trọng vào thành công của tác phẩm. Việc người kể chuyện ở ngoài tác phẩm, nắm bắt được toàn bộ diễn biến tâm lý, hành động của nhân vật, đặc biệt là lão Hạc, tạo nên sự khách quan trong việc trình bày câu chuyện. Tuy nhiên, sự khách quan này không làm mất đi chiều sâu cảm xúc. Ngược lại, chính nhờ ngôi kể này mà người đọc có thể thấu hiểu trọn vẹn nỗi khổ tâm, sự hi sinh thầm lặng của lão Hạc. Ta thấy được sự giằng xé nội tâm của lão khi phải bán cậu Vàng, sự đau đớn tột cùng khi lão chọn cái chết để bảo toàn mảnh vườn cho con. Người kể chuyện như một người bạn đồng hành, dẫn dắt ta đi qua từng cung bậc cảm xúc của lão Hạc, từ đó khơi gợi sự đồng cảm, xót thương sâu sắc trong lòng người đọc. Sự toàn biết của người kể chuyện còn giúp tác giả khắc họa chân thực bức tranh xã hội đương thời, phơi bày hiện thực tàn khốc đẩy người nông dân vào cảnh nghèo túng, bế tắc. Nhờ đó, thông điệp về lòng nhân ái, sự cảm thông với số phận con người được truyền tải một cách hiệu quả và sâu lắng. Tóm lại, việc lựa chọn ngôi kể thứ ba toàn biết trong "Lão Hạc" là một quyết định sáng suốt của Nam Cao, góp phần làm nên giá trị nghệ thuật bất hủ của tác phẩm. Nó không chỉ giúp người đọc hiểu rõ câu chuyện mà còn chạm đến những xúc cảm sâu xa nhất về tình người, về số phận bi kịch của người nông dân Việt Nam trước Cách mạng tháng Tám.