Khát vọng và Bi kịch trong "Tây Tiến" - Một Cái Chết Anh Hùng ##
Bài thơ "Tây Tiến" của Quang Dũng là một bản anh hùng ca bi tráng, khắc họa chân dung người lính Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống Pháp. Kết thúc bài thơ, tác giả sử dụng hình ảnh "anh hùng" để khẳng định sự hy sinh cao cả của những người con đất Việt. Hình ảnh "anh hùng" được thể hiện qua những chi tiết cụ thể: "Sông Mã gầm lên khúc độc hành", "Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm", "Mắt trừng trời, tay nắm đất". Những hình ảnh này cho thấy sự kiên cường, bất khuất, dũng cảm của người lính trong cuộc chiến đấu gian khổ. Họ không ngại gian nan, hiểm nguy, sẵn sàng hi sinh vì độc lập tự do của đất nước. Tuy nhiên, kết thúc bài thơ lại là một cái chết bi thương: "Tây Tiến đoàn binh không mọc tóc/ Cùng lên núi bắt lấy trời xanh". Hình ảnh "không mọc tóc" gợi lên sự tàn khốc của chiến tranh, những người lính trẻ tuổi đã hy sinh khi còn quá trẻ. Cái chết của họ là một sự mất mát to lớn, là nỗi đau đớn cho gia đình, đất nước. Kết thúc bài thơ "Tây Tiến" là một kết thúc bi tráng, nhưng cũng đầy lãng mạn. Nó khẳng định tinh thần bất khuất, kiên cường của người lính Việt Nam, đồng thời thể hiện sự tiếc thương, ngợi ca những hy sinh cao cả của họ. Cái chết của họ là một minh chứng cho lòng yêu nước, tinh thần chiến đấu vì độc lập tự do của dân tộc. Insights: Kết thúc bài thơ "Tây Tiến" là một kết thúc đầy cảm xúc, nó khiến người đọc phải suy ngẫm về ý nghĩa của cuộc sống, về sự hy sinh cao cả của những người lính trong cuộc chiến đấu vì độc lập tự do của đất nước. Nó cũng là một lời nhắc nhở về trách nhiệm của mỗi người đối với đất nước, với những người đã hy sinh vì độc lập tự do của dân tộc.