Đường dài không nhớ hết những đoàn quân
<br/ > <br/ >Đường dài không nhớ hết những đoàn quân, <br/ >Bánh xe lăn hòa với những bước chân. <br/ >Ngọt trong gió đêm hè chiến dịch, <br/ >Ôi con đường dãn ta tới đích. <br/ > <br/ >Là con đường có ánh sáng hàng tiêu, <br/ >Đông chí công binh bắt tay người ra trận. <br/ >Thấy con đường ấm như bàn tay, <br/ >Từ Xuy Nô đến ngã ba Cây Điệp. <br/ > <br/ >Những con đường nối buốc xung phong, <br/ >Đêm không ngủ dân xe vào trận đánh. <br/ >Bóng nghiêng dài trên tháp pháo xe tǎng, <br/ >Ngâm mình trong nước lạnh Nhổ rào kẽm gai, cột sắt. <br/ > <br/ >Áo loang màu đất, mùi bùn, <br/ >Tất cả vũng vàng trong thế trận tấn công! <br/ > <br/ >(Đêm vào chiến dịch, Bến Cát, tháng 4-1975) <br/ > <br/ >Câu 1: Thể thơ của thi phẩm trên là thể thơ tự do. <br/ > <br/ >Câu 2: Hình ảnh "Bánh xe lăn hòa với những bước chân" gọi cho tôi nghĩ rằng con đường dài và khó khăn, nhưng những người lính vẫn tiếp tục bước đi, không bỏ cuộc. Họ có tinh thần mạnh mẽ và quyết tâm để hoàn thành sứ mệnh của mình. <br/ > <br/ >Câu 3: Những từ ngữ, hình ảnh thể hiện ý chí của người lính là "đông chí công binh bắt tay người ra trận", "bóng nghiêng dài trên tháp pháo xe tǎng", "ngâm mình trong nước lạnh Nhổ rào kẽm gai, cột sắt". Những hình ảnh này mô tả sự quyết tâm và can đảm của họ trong những trận đánh khó khăn. <br/ > <br/ >Câu 4: Tình cảm đọng lại trong tôi qua bài thơ trên là sự kính trọng và cảm kích dành cho những người lính đã cống hiến và hy sinh để bảo vệ đất nước. Bài thơ này làm tôi nhớ về những người lính anh hùng và những con đường dài mà họ đã đi qua để bảo vệ chúng ta.