Mạch cảm xúc của nhân vật trữ tình trong bài thơ "Trường ca thời gian khắc khoải" của Lê Huy Mậu
Bài thơ "Trường ca thời gian khắc khoải" của nhà thơ Lê Huy Mậu mang đến cho chúng ta một cái nhìn sâu sắc về mạch cảm xúc của nhân vật trữ tình. Nhân vật trong bài thơ là một người trưởng thành, nhưng lại trở về với tuổi thơ và những kỷ niệm đáng nhớ. Những dòng thơ đan xen giữa quá khứ và hiện tại, tạo nên một mạch cảm xúc đầy mê hoặc và sâu lắng. Ban đầu, nhân vật trữ tình trở về quê hương, nơi ông đã trải qua tuổi thơ đáng nhớ. Ông nhớ về những ngày tháng êm đềm, khi ông úp mặt vào lòng mẹ để tìm sự chở che. Những hình ảnh về sông quê, cá mương và lúa đòng đòng tạo nên một không gian thơ mộng và thân thuộc. Tiếp theo đó, nhân vật trữ tình nhắc lại những kỷ niệm về việc bắt cá và thả cô bằng mồi con giun vạc. Những hình ảnh này không chỉ thể hiện sự gắn bó của nhân vật với quê hương mà còn tạo nên một mạch cảm xúc về sự chăm sóc và yêu thương đối với con người và thiên nhiên. Bài thơ tiếp tục mô tả những hoạt động hàng ngày của nhân vật trữ tình, như rửa rau bên sông, mổ lợn và chia thịt cho con quạ khoang. Những hình ảnh này không chỉ thể hiện cuộc sống nghèo khó mà còn tạo nên một mạch cảm xúc về sự đoàn kết và chia sẻ trong cộng đồng. Cuối cùng, nhân vật trữ tình nhìn lại quá khứ và nhận ra rằng những ngày xưa đã yên ổn quá chừng. Một dòng sông xanh mãi mãi trong ký ức, tượng trưng cho sự bền vững và vĩnh cửu của tình yêu và kỷ niệm. Từ những dòng thơ đơn giản nhưng sâu sắc của Lê Huy Mậu, chúng ta có thể cảm nhận được mạch cảm xúc của nhân vật trữ tình trong bài thơ "Trường ca thời gian khắc khoải". Nhân vật trữ tình không chỉ là một người trưởng thành, mà còn là một người mang trong mình những kỷ niệm và tình cảm đáng quý với quê hương và cuộc sống hàng ngày.