** Nghệ thuật kể chuyện giản dị và xúc động trong bài thơ "Chiếc Áo của Cha" **

4
(185 votes)

** Bài thơ "Chiếc Áo của Cha" của Ngô Bá Hòa sử dụng nghệ thuật kể chuyện giản dị nhưng vô cùng xúc động để khắc họa tình cha con và nghĩa tình đồng đội. Điểm nhấn của bài thơ nằm ở hình ảnh chiếc áo cũ kỹ của người cha. Chiếc áo không chỉ là một vật dụng thông thường, mà trở thành biểu tượng, chứa đựng cả một quá khứ hào hùng và đầy gian khổ. Tác giả sử dụng phép tu từ ẩn dụ rất tinh tế: "Tuổi chiếc áo bằng một nửa tuổi Cha", "mỗi nếp gập mang dáng hình đồng đội", "mỗi mảnh vá chứa bao điều muốn nói". Những câu thơ này gợi lên hình ảnh một người cha đã trải qua bao thăng trầm, chiến đấu và hy sinh. Chiếc áo không chỉ là chứng nhân của thời gian, mà còn là chứng nhân của những mất mát, hy sinh thầm lặng của người lính. Sự đối lập giữa hiện tại và quá khứ được thể hiện rõ nét. Hiện tại là một đất nước hòa bình, con thơ hồn nhiên, vô tư. Quá khứ là những năm tháng chiến tranh khốc liệt, được gợi nhớ qua hình ảnh chiếc áo cũ kỹ và hành động của người cha tại nghĩa trang. Sự chuyển đổi này tạo nên một sự tương phản mạnh mẽ, làm nổi bật lên sự trân trọng của người con đối với những hy sinh của cha và thế hệ đi trước. Đặc biệt, khổ thơ cuối cùng với hình ảnh "khoé mắt con chợt cay" và "chiếc áo bạc màu hoá gạch nôi âm dương" đã thể hiện sự xúc động, sự thấu hiểu sâu sắc của người con đối với cha và nghĩa tình đồng đội. Hình ảnh "gạch nôi âm dương" là một hình ảnh đầy tính nghệ thuật, thể hiện sự kết nối giữa người sống và người đã khuất, giữa quá khứ và hiện tại. Sự giản dị trong ngôn từ, kết hợp với hình ảnh giàu sức gợi, đã tạo nên một bài thơ sâu lắng, đầy cảm xúc, để lại ấn tượng mạnh mẽ trong lòng người đọc. Bài thơ không chỉ là câu chuyện về một chiếc áo, mà còn là câu chuyện về tình cha con, về lòng biết ơn và sự trân trọng đối với những người đã hy sinh vì Tổ quốc. Đó là một bài học về lòng yêu nước, về sự sẻ chia và tình người cao cả.