Thu vịnh - Bức tranh thu buồn hay là lời khẳng định sức sống? ##

4
(351 votes)

Bài thơ "Thu vịnh" của Nguyễn Khuyến là một tác phẩm giàu chất thơ, gợi lên nhiều cảm xúc và ý nghĩa. Tuy nhiên, việc phân tích bài thơ này lại là một cuộc tranh luận sôi nổi giữa hai luồng ý kiến trái chiều. Luồng ý kiến thứ nhất cho rằng "Thu vịnh" là bức tranh thu buồn, thể hiện tâm trạng u sầu, cô đơn của tác giả trước cảnh vật tàn tạ, mùa thu héo úa. Họ dẫn chứng những câu thơ như "Sầu gió thổi hoa rụng khắp nơi", "Cỏ xanh rồi hết chẳng còn ai", "Lá vàng rụng xuống đầy sân nhà" để khẳng định sự bi thương, tiếc nuối của tác giả trước sự tàn phai của mùa thu. Luồng ý kiến thứ hai lại cho rằng "Thu vịnh" là lời khẳng định sức sống mãnh liệt, tinh thần lạc quan của tác giả. Họ cho rằng, dù cảnh vật có tàn tạ, mùa thu có héo úa, nhưng cuộc sống vẫn tiếp diễn, vẫn tràn đầy sức sống. Những câu thơ như "Sông lại xuôi xuôi nước lại trong", "Chim bay lên cao hót tiếng thanh", "Cây tràm vẫn đứng trơ trời gió" là minh chứng cho sự trường tồn, bất diệt của thiên nhiên và cuộc sống. Theo tôi, "Thu vịnh" không chỉ là bức tranh thu buồn, mà còn là lời khẳng định sức sống mãnh liệt. Tác giả Nguyễn Khuyến đã khéo léo sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, âm thanh, màu sắc để tạo nên một bức tranh thu đầy ấn tượng. Tuy nhiên, bên cạnh sự tàn phai, héo úa, bài thơ còn gợi lên sự tràn đầy sức sống, sự trường tồn của thiên nhiên và cuộc sống. Kết luận: "Thu vịnh" là một bài thơ giàu ý nghĩa, gợi lên nhiều cảm xúc và suy ngẫm. Việc phân tích bài thơ này là một cuộc tranh luận sôi nổi, nhưng quan trọng là chúng ta cần hiểu được tâm tư, cảm xúc của tác giả và lòng yêu thiên nhiên mãnh liệt của ông.