Nghệ thuật tự sự trong "Một đám cưới" của Nam Cao: Sự kết hợp tài tình giữa hiện thực và lãng mạn ##

4
(312 votes)

Trong dòng chảy văn học Việt Nam hiện đại, Nam Cao nổi tiếng với những tác phẩm phản ánh chân thực cuộc sống của người dân nghèo khổ, đồng thời thể hiện sự đồng cảm sâu sắc với số phận con người. "Một đám cưới" là một trong những truyện ngắn tiêu biểu của ông, mang đậm dấu ấn nghệ thuật tự sự độc đáo. Nhiều người cho rằng nghệ thuật tự sự trong "Một đám cưới" chủ yếu tập trung vào việc khắc họa hiện thực xã hội, phản ánh cuộc sống nghèo khó, bất hạnh của người nông dân. Điều này thể hiện rõ qua việc miêu tả cảnh đám cưới tồi tàn, thiếu thốn, với những chi tiết như: "cỗ bàn đơn sơ", "mâm cao cỗ đầy" chỉ là "cái mâm con con", "cái bánh chưng bé tí", "cái kẹo lạc nhỏ xíu". Tuy nhiên, bên cạnh việc phản ánh hiện thực, Nam Cao còn khéo léo sử dụng yếu tố lãng mạn để tô điểm cho câu chuyện. Tình yêu của Chí Phèo và Thị Nở, dù xuất phát từ những hoàn cảnh éo le, vẫn là một tình yêu đẹp, đầy hy vọng. Hình ảnh Chí Phèo "cười như nắc nẻ" khi được Thị Nở đồng ý lấy, hay "cái nhìn trìu mến" của Thị Nở dành cho Chí Phèo, đều thể hiện một tình yêu chân thành, vượt lên trên mọi rào cản của xã hội. Sự kết hợp tài tình giữa hiện thực và lãng mạn trong nghệ thuật tự sự của Nam Cao đã tạo nên sức hấp dẫn đặc biệt cho "Một đám cưới". Tác phẩm không chỉ phản ánh một cách chân thực cuộc sống nghèo khổ của người nông dân, mà còn khơi gợi niềm tin vào tình yêu, vào những giá trị tốt đẹp của con người. Có thể nói, nghệ thuật tự sự trong "Một đám cưới" của Nam Cao là sự kết hợp hài hòa giữa hiện thực và lãng mạn, tạo nên một bức tranh đầy cảm xúc về cuộc sống và tình yêu của con người. Tác phẩm đã để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng người đọc, khẳng định tài năng của Nam Cao trong việc sử dụng ngôn ngữ và xây dựng nhân vật.